Trước mắt bóng người chợt lóe, Cố Tích Cửu chắn ở trước người nàng ta. Vân Thanh La dường như hoảng sợ, đầu ngón tay run lên, ánh sáng màu vàng che trời lấp chuyển hướng về phía Cố Tích Cửu!
Cố Tích Cửu sai bước chân một cái, thân ảnh giống như quỷ mị, tránh thoát khỏi ánh sáng màu vàng kia.
Ánh ánh màu vàng bổ vào một sườn núi nhỏ phía sau nàng cách đó không xa, sườn núi nhỏ rung lên, sau đó giống như quả bóng bị bóp, yên lặng sụp xuống.
Nếu Cố Tích Cửu không tránh né nhanh, chỉ sợ lần này nàng có thể đã chết!
"Ngươi đang làm gì vậy?" Một tiếng thét vang lên từ xa, thiếu niên đã giúp Cố Tích Cửu lợp mái nhà lao tới, che ở trước mặt Cố Tích Cửu.
Khi nhìn thấy rõ người đối diện là Vân Thanh La, hắn ngây người ngẩn ngơ, giọng nói tự động giảm xuống: "Vân...... Vân cô nương, ngươi...... vì sao ngươi lại động thủ với Cố Tích Cửu?"
Mặt đẹp của Vân Thanh La hiện lên sự áy náy: "Tích Cửu, xin lỗi. Ta không ngờ ngươi đột nhiên tới chắn."
Đánh nhầm?
Thiếu niên kia thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Vậy ngươi muốn đánh ai?" Cố Tích Cửu không tin, cười như không cười nhìn nàng ta.
"Ta vốn dĩ muốn linh sủng của ngươi buông bằng hữu ta ra...... nhưng không ngờ ngươi lại đột nhiên xông lên. May mắn...... may mắn ngươi trốn rất nhanh......" Vân Thanh La nhẹ nhàng thở dài.Cố Tích Cửu không nói gì nữa.
Vân Thanh La nói dối!
Cố Tích Cửu là người thạo nghề, biết rất rõ ràng Vân Thanh La vừa rồi nhìn giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713749/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.