Thiếu niên này không hổ là thiên tài, làm vừa nhanh vừa tốt, không có một chút sai lầm nào.
Mái nhà đá xanh được trải một lớp cỏ dày, dưới sự hướng dẫn của Cố Tích Cửu, bọn họ lại trát một lớp bùn vàng trên đó.
Thiếu niên kia cũng là song linh lực, ngoại trừ Mộc linh lực, hắn còn giỏi về Hỏa linh lực, trực tiếp hong khô lớp bùn vàng, sau đó lại trải lên một lớp cỏ tranh thật dày......
Mái tranh lần này chắc chắn và rắn chắc hơn lần trước rất nhiều, không sợ mưa gió xối xả.
Sau khi bọn họ làm xong, bầu trời đã hoàn toàn đen tối, ánh trăng dâng lên, bầu trời đầy sao lộng lẫy.
Căn nhà nhỏ cuối cùng hoàn toàn được xây dựng xong, thiếu niên kia cũng giống như Cố Tích Cửu, một thân bùn đất, nhưng hắn nhìn qua có cảm giác mãn nguyện: "Tiểu nha đầu, cảm giác mái nhà ta đã lợp cho ngươi thế nào? Chắc chắn hơn mái nhà lúc trước của ngươi rất nhiều đúng không?"
Hai người cùng nhau hợp tác hơn nửa ngày, thiếu niên kia bất tri bất giác không còn thù địch với Cố Tích Cửu nữa.
Cố Tích Cửu vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Không tệ!"
"Đó là đương nhiên, ta chính là thiên tài!" Thiếu niên kiêu ngạo ngất trời.
Có lẽ đã lâu lắm, thiếu niên này chưa từng được người khen ngợi như vậy, mặc dù khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn ủ rũ lạnh lùng, nhưng đôi mắt cong cong lại tiết lộ sự vui sướng trong lòng của hắn.
Hắn đi dạo quanh căn nhà đá xanh của Cố Tích Cửu một vòng, cuối cùng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713746/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.