Khuôn mặt Cố Tích Cửu khẽ biến sắc: "Ngừng thở, mùi hương này lạ quá!"
Sau khi con ngao sửng sốt một lúc, hai lớp vỏ liều mạng nhấp nháy: "Thơm quá! A a, thơm quá!" Nó quay cuồng một cái, muốn chạy theo mùi hương về phía trước.
Tư Thẩm dẫm một chân ở trên nó, trầm giọng nói: "Ngươi muốn trở thành thức ăn hay sao?"
Con ngao giống như ăn phải mê dược, giãy giụa ở dưới chân hắn: "Thơm quá! Ta muốn lên đó ăn......"
Cố Tích Cửu không nói lời nào, giơ tay áo lên, một luồng gió xoáy từ trong ống tay của nàng, bay thẳng ra ngoài.
Toàn bộ mùi hương trong động bị gió thổi ra ngoài, không lưu lại chút nào.
Con ngao giống như bừng tỉnh từ trong mộng, mở vỏ ra nhìn nhìn xung quanh: "Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tư Thẩm tìm một khối đá xanh ngồi xuống: "Không có gì, chỉ là ngươi thiếu chút nữa đã tự động trở thành thức ăn mà thôi."
Con ngao: "......"
Cố Tích Cửu dò hỏi: "Mùi hương kia là do thú cấp 8 phát ra để hấp dẫn những loài thú khác?"
Tư Thẩm gật đầu: "Không sai, thú cấp 8 khi phá xác cần một lượng máu và thức ăn lớn, vì thế nó sẽ phát ra một mùi hương kỳ lạ. Mùi hương này sẽ thu hút những con thú khác, tự động tiến đến chịu chết......"
Giống như để nghiệm chứng lời Tư Thẩm nói, lúc này âm thanh trên mặt đất giống như hàng vạn con ngựa đang lao nhanh, dường như có rất nhiều loài thú đang vội vàng chạy tới.
Đám người Cố Tích Cửu ở dưới nền đất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713697/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.