Cố Tích Cửu cảm thấy mình đã lên kế hoạch chiến lược khá chi tiết, nhưng sau khi vào đỉnh thứ 3, nàng mới biết được chiến lược của mình hoàn toàn là rác rưởi, căn bản không thể dùng được!
Nơi này quái vật dày đặc khiến người giận sôi, hơn nữa tất cả đều như lang tựa hổ ——
Không, đám quái vật này còn lợi hại hơn cả sói và hổ bình thường! Chẳng những mỗi con đều hành động nhanh như chớp, chúng còn biết thổi gió, biết phun sương mù, còn biết ẩn mình!
Nếu như nàng không biết thuật thuấn di, đoán chừng không thể kéo dài quá nửa canh giờ!
Cứ chạy trốn như vậy đừng nói là nghỉ ngơi, ngay cả thời gian để thở cũng đều không có, đời này của nàng chưa từng phải chật vật chạy trốn như vậy!
Chẳng trách Dung Già La với linh lực cấp 6, gần như đã chết khi vừa đến gần đỉnh thứ 3. Sự hung hiểm nơi này quả nhiên là danh bất hư truyền!
Nàng thật sự rất mệt mỏi khi liên tiếp chạy như vậy, tới lúc nửa đêm nàng mới tìm được một nơi để nghỉ ngơi một chút.
Cố Tích Cửu trước đây không hiểu vì sao nơi này lại được gọi là rừng rậm hắc ám. Khi nàng nhìn chúng từ trên không trung, nàng có cảm giác vùng đất này tỏa ra đủ màu sắc sặc sỡ rất đẹp, không hề hắc ám chút nào. Nhưng khi thật sự tiến vào chỗ sâu trong rừng rậm hắc ám, nàng mới hiểu được nó hắc ám ở đâu.
Bầu trời nơi này vĩnh viễn đều luôn đen tối!
Khi nàng vừa mới rơi xuống sườn núi đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713652/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.