"Có lẽ sẽ không." Đế Phất Y nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Hắn không ngu như vậy, với công phu hiện tại của hắn không thể xông vào được kết giới của ta. Vô duyên vô cớ chỉ lãng phí sức lực mà thôi. Được rồi, không còn sớm nữa, các ngươi quay về đi, bổn tọa còn có chuyện khác phải làm."
"Vâng ——"
Đám người Mộc Phong đã biết được nội tình. Bọn họ đã dọn sạch toàn bộ ngọn núi trong rừng rậm hắc ám mấy ngày trước, đuổi hết toàn bộ người tới từ bên ngoài. Hiện tại trong rừng rậm hắc ám thật sự chỉ có một mình Cố Tích Cửu.
Trừ phi nàng tự mình xông ra ngoài, nếu không người khác đừng mơ tưởng đi vào trong đó!
Đây là nguyên tắc hành sự của Tả thiên sư, mỗi một người bị trừng phạt đều tương đối giống nhau, không hề có thiên vị.
Mộc Phong còn tưởng rằng thánh tôn đối với Cố Tích Cửu sẽ khác, không ngờ cũng giống như cũ.
Thánh tôn thật đúng là kẻ máu lạnh, thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn!
Chặn hết tất cả cơ hội cho những người âm thầm nghĩ cách muốn tới cứu viện......
Bất luận là dọn sạch rừng rậm hắc ám hay bố trí kết giới những vùng phụ cận, đều hao phí một lượng linh lực rất lớn. Mấy ngày nay thánh tôn đã quá bận rộn, cũng thật sự mỏi mệt. Hiện tại đúng là nên trở về nghỉ ngơi.
Cố cô nương, cô nương đành phải dựa vào chính bản thân mình.
Chỉ mong bảy ngày sau lại có thể nhìn thấy cô nương......Thánh tôn ở trên thuyền biến mất tại chỗ, không ai biết hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713650/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.