Đế Phất Y lười giải thích với nàng, phất ống tay áo một cái, túi trữ vật mà Cố Tích Cửu đang nắm chặt trong tay đã rơi vào trong tay hắn.
Cố Tích Cửu: "......" Nàng lo lắng nhìn hắn.
Đế Phất Y mở túi trữ vật của nàng ra, liếc mắt nhìn vào bên trong một cái, sau đó lại dùng tay đào đào vài cái, môi mỏng hơi nhấp.
Vân Thanh La tò mò: "Tích Cửu mang theo cái gì?" Nàng ta ghé lại gần cũng muốn nhìn một chút.
Đế Phất Y liếc mắt lườm nàng ta một cái. Một cái liếc mắt này đã lập tức đóng đinh Vân Thanh La, trong lòng nàng ta cảm thấy ớn lạnh một cách khó hiểu, gượng cười nói: "Ta chỉ tò mò mà thôi."
Đế Phất Y cười cười: "Xem ra ngươi cũng rất hứng thú với rừng rậm hắc ám."
Vân Thanh La cảm thấy toàn thân phát lạnh khi nhìn hắn cười, nhưng nàng ta lại không muốn yếu thế: "Thật ra Thanh La cũng đã chuẩn bị tinh thần bị ném vào rừng rậm hắc ám trước khi chưa thí nghiệm. Nhưng Thanh La là đệ tử thiên bẩm nên đã mất đi cơ hội này."
Đế Phất Y bận rộn đảo đồ trong khỏi túi trữ vật của Cố Tích Cửu. Hắn một tay chống đầu nhìn Vân Thanh La: "Ngươi thật sự muốn vào trong đó?"
Vân Thanh La: "......"
"Ngươi thật sự muốn vào đó cũng không phải không thể, bổn tọa có thể đưa ngươi vào đỉnh thứ 5 một lần."
Vân Thanh La gượng cười nói: "Thiên sư đại nhân nói đùa, với công phu của Thanh La, xông vào đỉnh thứ 4 còn có thể, đỉnh thứ 5
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713643/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.