Mặc dù Vân Thanh La từ nhỏ đã lớn lên trong sự ngưỡng mộ của mọi người, tính tình nhìn giống như rất bình thản, nhưng thật ra lại cực kỳ kiêu ngạo, ở Hạo Nguyệt Quốc chưa từng có người nào xem thường nàng ta. Nàng ta đi tới nơi nào đều giống như mặt trăng giữa những vì sao.
Gặp cảnh như ngày hôm nay, đây vẫn lần đầu tiên trong đời nàng ta nếm trải, tất nhiên tâm lý rất không cân bằng.
Chẳng qua nàng ta được giáo dưỡng rất tốt, mặc dù trong lòng đã khó chịu cực độ, nhưng không hề phát tác ra ngoài.
Thật ra nàng ta rất muốn rời đi, nhưng vẫn còn luyến tiếc......
Thật ra nàng ta đã hiểu lầm Cố Tích Cửu, Cố Tích Cửu vừa rồi chỉ là nghe tiếng nên khẽ quét mắt liếc qua một cái mà thôi, căn bản không để ở trong lòng, làm gì nói chuyện thị uy?
Lúc đó nàng đang khẩu chiến với Đế Phất Y, căn bản không chú ý tới những người khác.
Nàng cố gắng giữ vững bình tĩnh nói điều kiện với Đế Phất Y: ""Ngươi muốn ta làm lá chắn trong bao lâu?" Nếu đã là giao dịch, tất nhiên phải nói rõ ràng bảng giá.
Nàng cảm thấy mình hỏi như thế là chuyện bình thường, nhưng không ngờ Đế Phất Y lại rũ mắt xuống, cười như không cười nhìn nàng: "Nàng nóng lòng muốn thoát khỏi bổn tọa như vậy?"
Cố Tích Cửu âm thầm hít sâu một hơi, nói: "Ngươi muốn ta làm lá chắn, ít nhất cũng nên có thời hạn, đúng không? Ngươi nói ra thời hạn đi."
Vì thế Đế Phất Y lập tức nói ra thời hạn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713630/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.