"Vậy đó là ai?" Tuyên Đế trợn to đôi mắt.
Trong lòng Cố Tích Cửu đột nhiên dâng lên một loại cảm giác không ổn, quả nhiên khoảnh khắc tiếp theo, Đế Phất Y đã ném ra một quả bom: "Bổn tọa!"
"Choang!" "Bốp!" "Rầm!"
Vô số chén rượu và đũa rơi xuống mặt sàn, vang lên một loạt âm thanh liên tiếp. Mọi người đều choáng váng giống như bị một tia chớp bổ vào giữa trán.
Chén rượu trong tay Tuyên Đế cũng rơi xuống mặt sàn: "Cái...... Cái gì?"
Sắc mặt Dung Già La cũng tái nhợt, vòng tay vừa mới nhận được thiếu chút nữa rơi xuống.
Trong số những người ở đây, chỉ có Dung Triệt là người luôn bình tĩnh nhất. Vừa rồi hắn vẫn luôn ngồi ở đó uống trà, nhưng sau khi nghe được câu nói kia của Đế Phất Y, hắn cũng một phun ra một miệng trà, không ngừng ho sặc sụa.
Trong tay Vân Thanh La đang cầm một đôi đũa ngà voi, một tiếng "tách" vang lên và bị gãy làm đôi.
Cố Tạ Thiên dù sao cũng là một người võ tướng mạnh mẽ, ngay cả khi giật mình cũng không giống người thường, chiếc ghế gỗ màu đỏ mà ông đang ngồi đột nhiên bị gãy, lúng túng ngã ngồi xuống sàn nhà trên đống gỗ vụn.
Miệng của Dung Sở mở rộng hình chữ O, đủ để nhét vào đó một quả trứng vịt!
Đế Phất Y dường như rất hài lòng với kết quả chấn động đối với câu nói vừa rồi của mình. Hắn từ từ quét qua mọi người một vòng: "Các ngươi rất kinh ngạc?"
Bọn họ chỉ kinh ngạc thôi sao? Quả thực là quá sốc!
Tuyên Đế cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713624/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.