Nàng vừa mới ngồi xuống, Đế Phất Y lập tức đẩy qua một chén rượu, cười như không cười nói: "Tới, bổn tọa cũng mời nàng uống một chén rượu."
Cố Tích Cửu luôn có cảm giác nụ cười này của hắn không có ý tốt. Nàng nhìn vào chén rượu hình nụ hoa trước mặt cùng với rượu màu hồng nhạt bên trong, sau đó lại nhìn nhìn Đế Phất Y, không hiểu lần này có chuyện gì đã xảy ra với hắn.
Chẳng phải hắn nói, hắn không dùng chung chén rượu với người khác hay sao? Lần này vì sao lại......
Có phải hắn cãi nhau với Vân Thanh La hay không, vì thế hắn đang cố ý dùng nàng để kích thích đối phương?
Chất liệu của chén rượu kia cực kỳ đặc biệt, ánh mắt độc như Cố Tích Cửu cũng không thể nhìn ra nó được làm từ chất gì, nhưng nhất định là cực kỳ quý báu.
Hoa văn trên chén rượu cũng rất khác thường, được điêu khắc bởi bậc thầy khí sư, có thể cần ba năm để hoàn thành nó!
Thứ quý giá như vậy, sau khi nàng dùng xong thì hắn sẽ không tuỳ tiện vứt đi, đúng không?!
Nàng từng nghe nói, khi đồ của hắn bị người khác dùng qua, hắn sẽ không chút khách khí mà tiêu hủy nó!
Cố Tích Cửu nhớ tới kết cục của bộ rượu cụ bằng ngọc vừa rồi, do dự một lát.
"Như thế nào? Sợ ta hạ độc ở trong rượu sao?" Đế Phất Y căn bản không thèm để ý ánh mắt của mọi người xung quanh, chống một tay lên cằm nhìn nàng.
"Sao có thể? Tả thiên sư đại nhân hiểu lầm." Cố Tích Cửu nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713619/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.