Tuyên Đế đợi ông ta tạ ơn xong, lúc này mới mở miệng: "Lan ái khanh, lệnh ái ngây thơ hồn nhiên, nhưng thật ra rất thẳng thắn. Cây không thể mọc thẳng nếu không chặt nó, nếu tiếp tục phát triển mà không làm gì, có thể nói sẽ khó thành công. "
Những lời này thật ra mơ hồ có ẩn ý nói rằng, thiếu nữ này là người thiếu sự quản giáo. Lan thừa tướng tất nhiên hiểu được điều này, trong lòng cảm thấy rất tệ, vội vàng lôi kéo nữ nhi quỳ xuống tạ ơn lần nữa: "Thần tạ ơn bệ hạ dạy bảo, thần chắc chắn sẽ quản thúc nàng, để nàng hiểu biết lễ nghĩa......"
Một hồi phong ba nho nhỏ cứ như vậy trôi qua.
Lan Chiêu Nhi không dám gây rắc rối nữa, những nữ tử khác cũng nhận ra lúc này hoàng đế sẽ ủng hộ Cố Tích Cửu, mặc dù trong lòng các nàng khó chịu, nhưng cũng không dám nói gì thêm.
Tuyên Đế nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Cửu nhi, ngày mai ngươi sẽ phải tiến vào rừng rậm hắc ám hắc, ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"
"Tạ bệ hạ quan tâm, Tích Cửu đã chuẩn bị xong."
"Ồ, vậy thì tốt. Hiện tại linh lực của ngươi là cấp mấy?"
"Hồi bệ hạ, cấp 4."
Mọi người: "......"
Nửa năm thăng lên hai cấp? Nàng đang đùa hay sao?!
Trên đại lục này, chỉ có nhân tài có linh lực cấp 5 trở lên mới có thể phán đoán được phẩm cấp linh lực của đối phương khi ra tay tấn công người đó. Không giống như những tuyệt đỉnh cao thủ như đám người Đế Phất Y, có khả năng liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713610/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.