"Tích Cửu, ta biết nàng vô tình đối với Dung Sở, nhưng nếu như bệ hạ trực tiếp tứ hôn cho nàng, nàng là thần tử tất nhiên không thể thoái thác. Ta có một chủ ý này, không biết nàng có muốn nghe hay không?"
"Chủ ý gì?" Cố Tích Cửu nhướng mày.
"Thật ra ta cũng bị phụ hoàng thúc giục bức hôn, nhưng ta cũng giống như nàng, đều vô tình đối với hôn nhân. Không bằng nàng và ta hãy diễn một vở kịch. Nếu trong tiệc rượu phụ hoàng thật sự muốn tứ hôn cho nàng, ta sẽ cầu xin ông ấy tứ hôn nàng cho ta......"
Dung Già La ngẩng đầu chăm chú nhìn vào cặp mắt sáng ngời của Cố Tích Cửu: "Yên tâm, mặc dù nàng và ta đính hôn cũng chỉ là để cho người ngoài nhìn xem. Nàng sẽ vẫn tự do như cũ, ta cũng sẽ không miễn cưỡng nàng điều gì. Sau này nếu nàng có người mình thích, ta tất nhiên sẽ buông tay thành toàn, cũng sẽ nghĩ cách giải trừ hôn ước này."
Cố Tích Cửu: "......"
Cố Tích Cửu trầm mặc một lát. Trên đại lục này, trừ phi ngươi có cấp bậc địa vị giống như Đế Phất Y, nếu không ở dưới bầu trời này, đất nào mà không phải là đất của Thiên tử, ở trên mảnh đất này, người nào không phải là người dân của Thiên tử. Hoàng quyền lớn như trời, một khi thánh chỉ hạ xuống, không có người nào dám kháng chỉ không tuân.
Nếu như Tuyên Đế thật sự tứ hôn cho nàng ở trong tiệc rượu, chỉ sợ nàng không thể trực tiếp phản kháng ——
Nhưng dù sao nàng cũng là môn nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713602/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.