Cố Tích Cửu luôn có cảm giác gân mạch của mình chưa hoàn toàn khai thông, dược hiệu của bí tuyền thương viêm cực kỳ thích hợp với nàng.
Bởi vì đánh cuộc lần này cần phải có người trung gian, vì thế Long thế tử đã đồng ý làm người trung gian theo yêu cầu của ba vị nữ tử.
Tỷ thí luyện dược bắt đầu, Cố Tích Cửu và Gia Quân cũng bắt đầu bận rộn.
Ngay khoảnh khắc Cố Tích Cửu lấy lò luyện đan ra, Nhạc Gia Quân kinh ngạc hỏi: "Đây có phải là lò luyện đan của sư muội ta không?"
"Hiện tại nó là của ta." Cố Tích Cửu đáp đơn giản, trực tiếp khiến nàng ta nghẹn họng.
Nhạc Gia Quân nghẹn một lát: "Đúng vậy, hiện tại nó là của ngươi."
Long thế tử không nhịn được nói: "Trọng Sanh, ta nghe nói khi luyện đan vẫn nên sử dụng lò luyện đan mà ngươi thường quen thuộc nhất. Cái này —— ngươi chỉ vừa mới có được nó, chỉ sợ chưa sử dụng thuần thục."
Trên thực tế, Long Mặc Ngôn cũng không tin Cố Tích Cửu sẽ thắng.
Cố Tích Cửu hoá trang thành Trọng Sanh, nhìn qua cũng chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, vừa rồi khinh công lại cao như vậy, rõ ràng chủ yếu là tu luyện võ đạo, không phải là y đạo.
Vậy thì thuật luyện đan của nàng có thể cao minh tới đâu?
Làm sao có thể so sánh được với Nhạc Gia Quân chuyên về thuật luyện đan?
Hiện tại Cố Tích Cửu lại muốn lấy lò luyện đan vừa có được trong tay để luyện dược, khẳng định là không thuận tay. Đây chẳng phải rõ ràng tự mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713581/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.