Cố Tích Cửu mỉm cười: "Vừa lòng! Đa tạ Long thế tử."
Vị Long thế tử này hiền lành lịch sự tao nhã, Cố Tích Cửu rất hài lòng với hắn, vì thế lại nhường một bước: "Thảo dược lần này ta sáu phần ngươi bốn phần, xem như báo đáp thế tử thông tình đạt lý." Sáu phần thảo dược là quá đủ đối với nàng.
Ánh mắt Long thế tử sáng lên: "Đa tạ!"
Đàm Tiếu Cáp và sư tỷ Nhạc Gia Quân của nàng ta nhìn nhau, đều nhìn thấy sự khó chịu từ trong mắt đối phương.
Nếu giống như thường lệ, Đàm Tiếu Cáp sớm đã bắt đầu châm chọc mỉa mai, nhưng hiện tại bởi vì vừa mới bị Cố Tích Cửu cho ăn lỗ nặng, nàng ta vẫn có chút sợ hãi, muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn trở về.
Nhạc Gia Quân quyết định nói một câu: "Thật ra giao dịch lần này cô nương rất có lợi, không cần phải làm gì cũng có được sáu phần thảo dược, thật đúng là may mắn."
Những lời này nghe có vẻ chua cay.
Cố Tích Cửu thản nhiên nói một câu tức chết người không cần đền mạng: "Người may mắn chính là không thể tránh khỏi."
Đàm Tiếu Cáp: "......"
Nhạc Gia Quân nói: "Không phải ngươi may mắn, mà là thế tử chúng ta hiền lành nhân hậu, cô nương mới có may mắn này."
Cố Tích Cửu khẽ cười một tiếng: "Vì thế nên các ngươi chỉ có thể hâm mộ đố kỵ mà không thể làm gì."
Hai vị cô nương kia bị nàng nói cho nghẹn họng, nhất thời không có gì để nói.
......Edit: Emily Ton.....
Theo cuốn 《Dị Vật Chí》 ghi lại, ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713575/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.