Đúng không? Với tình yêu mà bà ấy dành cho nữ nhi, nếu bà ấy chưa chết chắc chắn sớm đã quay trở lại, ít nhất sẽ tới thăm nữ nhi một chút, hoặc là dứt khoát mang nữ nhi rời đi!
Phải biết rằng, trong mấy năm qua, nguyên chủ Cố Tích Cửu đã sống ở trong một cái viện rách nát, thậm chí nha đầu bên người cũng không có, nếu muốn mang đi thực sự rất dễ dàng!
Có phải còn có lý do nào trong đó hay không?
Nàng nhẹ nhàng gõ trên thành giường suy tư.
......
Mặt trăng chiếu sáng trong tiểu viện hiu quạnh, gió nhẹ thổi qua.
Cố Tạ Thiên đi vào trong tiểu viện mà La Tinh Lam từng bị giam lỏng trong đó. Tối nay ông hoàn toàn mất ngủ!
Vừa rồi ông đã tới chỗ Lãnh Hương Ngọc. Lãnh Hương Ngọc đầu tóc hỗn loạn, chỉ mới ba ngày mà cả người đã gầy hẳn đi. Khi nhìn thấy ông đến thì xem ông như vị cứu tinh, liều mạng nắm ống tay áo khiến ông không thể rời đi. Bà ta không muốn sống một mình trong tiểu viện tồi tàn, nếu không quỷ hồn của La Tinh Lam sẽ đến tìm bà ta. Bà ta khóc lóc một trận, hoàn toàn không quan tâm tới hình tượng của mình, khiến Cố Tạ Thiên cảm thấy buồn bực, kéo ống tay áo của mình rồi quay đầu rời đi. Ông chỉ phân phó gọi đại phu tới, kê chút dược an thần cho bà ta để bà ta giữ yên lặng, đừng tiếp tục quỷ khóc sói gào......
Mấy ngày nay Cố Tạ Thiên cũng không nghỉ lại ở chỗ những thị thiếp khác, ông vẫn luôn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713551/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.