Đế Phất Y là người xuất sắc nhất trong số năm đệ tử thiên bẩm, cũng là người có khả năng nhất, Hoa Vô Ngôn cảm thấy hắn chắc chắn sẽ có biện pháp.
Đế Phất Y thờ ơ nói: "Bộ dáng thực sự của thánh tôn như thế nào, trên đời không nhiều người biết được. Nàng là một tiểu thư khuê các, nếu như không thật sự gặp được hắn ở trong mộng, sao có thể nói sống động như thế? Hơn nữa, một số công phu của nàng đúng thật là công phu của thánh tôn, chỉ điều này cũng đủ để chứng minh những lời nàng nói không sai! Không cần phải đi tìm thánh tôn chứng thực."
"Nhưng......" Hoa Vô Ngôn đang muốn nói tiếp, Đế Phất Y đã nhấc ống tay áo: "Không cần nói nữa, muốn tìm thánh tôn chứng thực cũng không phải là chuyện nhất thời nửa khắc là có thể làm được. Trước mắt vẫn nên xem xét xử trí vị Cố cô nương này như thế nào trước đi."
Ánh mắt Hoa Vô Ngôn hơi loé lên: "Còn muốn xử trí?"
Đế Phất Y nghiêm mặt, nói một cách chính trực: "Tất nhiên! Cho dù là đệ tử thánh tôn, một khi phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy, cũng phải tiếp nhận trừng phạt!"
Mọi người: "......"
Những thăng trầm kịch tính xảy ra thường xuyên như thế này khiến cho trái tim của mọi người tiếp thu không kịp!
Đặc biệt là Lãnh Hương Ngọc, trái tim bà ta chợt cao chợt thấp, liên tục nhảy lên nhảy xuống, chợt vui chợt buồn. Bà ta có cảm giác như mình đã bị bệnh tim!
Cố Tạ Thiên cũng cảm thấy mình sắp bị đau tim!
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713544/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.