Cố Tích Cửu nhân cơ hội lùi về phía sau mấy bước, không quan tâm tới việc chữa trị trật khớp, trượt người một cái, lao về phía ngoài điện!
Nàng nhanh, nhưng Long Tư Dạ càng nhanh hơn. Trong nháy mắt, hắn đã ngăn cản đường đi của Cố Tích Cửu, vươn tay ra muốn tóm lấy nàng: "Tích Cửu, nàng phải tin rằng ta làm điều này chỉ vì muốn tốt cho nàng. Tới, ta giúp nàng chữa trị gãy xương......"
Quỷ mới tin hắn muốn tốt cho nàng!
Sắc mặt Cố Tích Cửu tái nhợt, một lần nữa lui về phía sau mấy bước.
Thuật thuấn di của nàng đã bị phong bế, nơi này lại vô cùng lạnh, sau khi thoát khỏi nắm tay Long Tư Dạ, châm tay nàng đều tê liệt vì lạnh cóng! Động tác vì thế cũng không linh hoạt giống như ngày thường. Thân hình Long Tư Dạ lại nhoáng lên, rốt cuộc bắt được nàng: "...... Tích Cửu!"
Khi hắn đang muốn nói gì đó, nơi cửa bỗng nhiên truyền đến ba tiếng vỗ tay giòn giã, cùng với tiếng vỗ tay còn có giọng điệu lười biếng của người nào đó: "Ở đây đang trình diễn võ nghệ gì vậy?"
Long Tư Dạ dừng động tác lại, nhìn về phía cửa.
Hắn nhìn thấy Đế Phất Y đang đứng dựa ở trên khung cửa, tóc đen rũ xuống, áo tím nhấp nhô gợn sóng. Ánh sáng mặt trời bao phủ ở trên người hắn một viền vàng hơi mỏng, nhìn qua vô cùng phong lưu tùy ý.
Đế Phất Y vươn tay về phía Cố Tích Cửu: "Lại đây, bảo bối."
Cố Tích Cửu nổi gân xanh trên trán, vẫn có chút bài xích đối với hai từ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713497/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.