Long Tư Dạ nói: "Ta đây sẽ đi lấy nó." Hắn vừa đi được hai bước, đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn Cố Tích Cửu, rõ ràng có chút không yên tâm.
Cố Tích Cửu cười: "Không yên tâm về ta? Ta đây sẽ đi cùng ngươi." Nàng cũng đứng lên.
Nhưng nàng vừa mới vừa đứng lên, bàn tay đã bị người giữ lại.
Đế Phất Y cười nhạt: "Đi lấy rượu mà thôi, cần dùng tới hai người sao?" Khóe môi hắn tươi cười, nhưng trong ánh mắt hình như lại có chút lạnh lẽo.
Cố Tích Cửu cười lạnh trong lòng một tiếng. Đây có phải là dấm hay không?! Đúng thật là đoạn tụ!
Đế Phất Y nắm chặt cổ tay nàng, Cố Tích Cửu tự biết tránh cũng không thoát, vì thế xua xua tay: "Long tông chủ, ngươi hãy tự mình đi lấy đi. Tả thiên sư đại nhân có lẽ sợ chúng ta cùng nhau bỏ trốn, vì vậy muốn giữ ta lại......"
Long Tư Dạ cứng người, liếc mắt nhìn Đế Phất Y một cái: "Nếu đã hứa sẽ làm thí nghiệm, các hạ chắc là sẽ không tiếp tục khiến nàng khó xử?"
Đế Phất Y nói giọng mơ hồ: "Bổn tọa tạm thời không muốn làm khó với nàng, nhưng nếu ngươi còn tiếp tục dong dài thì khó nói......"
Vì thế Long Tư Dạ quả nhiên không dong dài nữa, xoay người rời đi.
Cố Tích Cửu vẫn luôn nhìn bóng dáng Long Tư Dạ, ánh mắt có chút phức tạp.
Cổ tay đột nhiên căng chặt, khiến nàng có chút đau đớn. Cố Tích Cửu ngoái đầu nhìn lại, tránh qua một bên: "Các hạ nắm tay ta đau!"
Đế Phất Y nới lỏng bàn tay, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713489/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.