"Điều kiện gì? Thả nàng? Hay là không truy cứu tội cướp người của ngươi?" Đế Phất Y cười khẽ, ánh mắt mơ hồ sắc bén, giơ tay tự mình rót ra một chén rượu, nhẹ nhàng nhấp một ngụm: "Cá ở đây không tệ, thủ nghệ của ngươi cũng tốt như trước, bổn tọa rất vui vẻ. Điều duy nhất bổn toạ không vui chính là không có rượu ngon. Nghe nói Long tông chủ đã từng nhưỡng một loại rượu gọi là "say càn khôn". Có lẽ sau khi ta hoàn toàn vui vẻ, ta có thể đồng ý với nửa điều kiện của Long tông chủ."
Long Tư Dạ: "......"
Cố Tích Cửu dùng ánh mắt nhìn xà tinh bệnh nhìn thoáng qua Đế Phất Y, hắn đang ngang nhiên đòi hối lộ!
Mặc dù hối lộ chỉ là một rượu, nhưng cũng có chút hủy hoại nhân cách làm người!
Hơn nữa, sao nàng có cảm giác hành vi của Đế Phất Y có chút kỳ lạ?
Giống như...... giống như là có chút ghen tuông, cố ý gây rối ——
Cố Tích Cửu bỗng nhiên nhớ tới hai người kia là "đoạn tụ", trong lòng xao động!
Chẳng lẽ Tả thiên sư và Long Tư Dạ có mối quan hệ nào đó?! Vì vậy khi hắn nhìn thấy Long Tư Dạ đối xử tốt với nàng, hắn liền ăn dấm?
Xem ra sự chiếm hữu của Tả thiên sư không chỉ cường đại bình thường, chẳng những yêu thầm vị thánh tôn kia, con có tình ý đối với Long Tư Dạ......
Nói chung, thời cổ đại chơi tình yêu đam mỹ đa dạng hơn, chưa chắc sẽ chung tình với một người.
Có lẽ đối với Tả thiên sư mà nói, thánh tôn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713486/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.