"Tuyệt quá!" Thương Khung Ngọc im lặng nửa ngày bỗng nhiên tán thưởng một câu: "Không ngờ hắn bắt một con độc giác thú làm tọa kỵ!"
Độc giác thú, là thần thú trong truyền thuyết, một ngày có thể du hành vạn dặm, có thể chống lại lôi điện, không chịu khuất phục bất luận kẻ nào quản giáo, không ngờ Tả thiên sư có thể cưỡi được nó......
Hắn nhìn qua cực kỳ tiêu sái, bộ dáng kia không giống như đang xông vào Thiên Vấn sơn, mà giống như đang đi dạo quanh hậu hoa viên nhà mình, thong thả ung dung hạ xuống: "Bổn tọa ngửi mùi tới đây, có thể uống cùng hay không?"
Hắn thậm chí rất có thành ý mang ra một hồ lô rượu: "Bổn tọa góp thêm rượu."
Long Tư Dạ nhìn hắn không nói lời nào, Cố Tích Cửu cũng mím miệng không hề nói chuyện.
Đế Phất Y giống như rất quen thuộc, trực tiếp ngồi xuống ở phía bên tay phải Cố Tích Cửu.
Đôi mắt Long Tư Dạ hơi loé lên, nói: "Tích Cửu, nàng ngồi bên kia, ta nói chuyện với Tả thiên sư." Long Tư Dạ muốn đổi vị trí với Cố Tích Cửu.
Đế Phất Y phất ống tay áo một cái, giơ tay ấn lên bàn tay nhỏ bé còn lại của Cố Tích Cửu, khẽ cười nói: "Lỗ tai bổn tọa không điếc, không cần đổi chỗ cũng có thể nghe được, trừ phi Long tông chủ nói chuyện giống như muỗi kêu...... Ồ, cho dù là tiếng muỗi kêu bổn tọa cũng có thể nghe thấy. Long tông chủ cứ yên tâm đi."
Đế Phất Y liếc mắt nhìn một bàn đầy cá: "Ở đây thật là phong phú. Long huynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713484/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.