"Vừa rồi Mạt Vũ Yên cô nương phụng lệnh ra ngoài."
Đế Phất Y: "......" Nha đầu giảo hoạt kia!
Hắn không nói lời nào lao thẳng ra khỏi cửa cung. Đêm đã khuya, bên ngoài trên đường cái không có dù chỉ một người đi đường, có thể nhìn thấy phong cảnh từ đầu này đến đầu kia con đường, yên tĩnh vắng tanh, căn bản không có hình bóng người nọ.
Chạy nhanh thật!
Hắn xoa xoa chiếc nhẫn màu đen, một lát sau hắn nhướng mày, không ngờ rằng hắc phát cổ không nhạy!
Nha đầu này còn trơn trượt hơn cả cá chạch! Mặc dù hắn bắt được nàng vài lần nhưng đều giống như mò trăng đáy nước, nháy mắt trở nên vô ích......
Hắn nắm chặt ngón tay, đôi mắt lại hơi lóe sáng.
Tuyệt vời, nàng hoàn toàn kích thích hứng thú của hắn!
Tiểu nha đầu biết cách dịch dung, biết thay đổi hơi thở trên người, biết học cách nói chuyện giống người khác như đúc. Người như vậy nếu như chạy thoát ở thế giới bình thường, thật đúng là không cách nào tìm kiếm, giống như mò kim đáy biển.
Nhưng ở thế giới này, lại không dễ dàng như vậy......
Lúc này nàng sẽ thuấn di đi đâu?
......
Trong một cửa hàng quan tài.
Đêm đã rất khuya, chưởng quầy cửa hàng sớm đã đóng cửa đi nghỉ.
Trong cửa hàng chỉ có một ngọn nến được thắp sáng, ánh nến giống như ma trơi.
Ngoài ra còn có mấy chiếc quan tài tối đen như mực, trông rất ảm đạm.
Lúc này, trên một nắp quan tài đột nhiên xuất hiện một vị thiếu nữ, một thân quần áo màu xanh lá cây nhạt, tóc bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713477/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.