Hắn thở dài cảm thán: "Năm tháng như thoi đưa, chỉ chớp mắt tiểu oa lúc trước đã lớn như vậy."
Cố Tích Cửu: "......"
Nàng rốt cuộc nhớ tới mình nên xưng hô với hắn thế nào: "Thì ra thiên sư đại nhân đã nhìn Tích Cửu lớn lên, vậy Tích Cửu sẽ xưng hô với ngài là Đế thúc thúc."
Đế Phất Y cứng đờ, cười như không cười nhìn nàng: "Cái gì?"
Ồ, vẫn chưa đủ tôn trọng hay sao?
Cố Tích Cửu thử thăm dò nói: "Đế gia gia?"
Đế Phất Y: "......"
Chỉ vì một tiếng xưng hô cực kỳ tôn kính này của Cố Tích Cửu, nàng đã phải trả giá đại giới rất đắt. Đế Phất Y lúc ấy chỉ cười cười, vỗ vỗ vai nàng: "Xưng hô rất hay!"
Hắn cười lạnh băng, trực giác của Cố Tích Cửu cho biết có điều gì đó không ổn.
Sự thật chứng minh, trực giác của nàng rất chuẩn, bởi vì Đế Phất Y phân phó với bên ngoài một câu: "Đi Khải Thiên Đài! Tốc độ mau một chút!"
"Vâng, chủ thượng!" Đệ tử làm xa phu bên ngoài lên tiếng, trực tiếp quay đầu xe. Xa giá một lần nữa bay nhanh như chớp.
Xa giá vừa tăng tốc, tự nhiên không ổn định nữa. Cố Tích Cửu bị điểm huyệt đạo, thân thể không thể tự chủ, hiện tại dáng người nàng lại giống như quả cầu, bị lăn lộn ầm ầm ở trong thùng xe.....
Cũng may bên trong xe này đủ mềm, bất luận nàng lăn đến đâu cũng không đến mức bị thương, chỉ lăn đến nỗi có chút chóng mặt mà thôi.
Hơn nữa không biết vì lăn lộn hay là vì bản thân thùng xe, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713465/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.