Cố Tích Cửu chửi thầm, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như trước: "Thiên sư đại nhân muốn một con ngân phi ngư? Lớn mức nào?" Nàng vẫn nên hỏi rõ ràng, tránh cho hắn lại đưa ra điều kiện khác.
Đế Phất Y liếc mắt nhìn nàng một cái, mỉm cười: "Ba cân trở lên."
Ngân phi ngư thường rất nhỏ, rất ít khi nhìn thấy con nào vượt quá ba cân. Vừa rồi Đế Phất Y liếc mắt nhìn quanh một cái, trong những con cá xúm lại lúc trước, chỉ có hai con ngân phi ngư, nhưng chỉ tầm khoảng nửa cân......
Cố Tích Cửu im lặng không lên tiếng, bắt đầu điều chỉnh lưỡi câu và mồi câu, tiếp đó lấy viên dạ minh châu ở trên đầu cần câu xuống, thay vào đó là một viên ngọc bích màu xanh lấp lánh.
Nàng lại thay đổi vị trí, một lần nữa thả câu.
Lần này tốn thời gian hơi một chút, ánh sáng màu xanh mờ nhạt, chỉ chiếu sáng một khu vực nước có kích thước bằng một chén trà.
Mấy lần có cá cắn câu, nhưng Cố Tích Cửu đều không có ý thu câu, chỉ thường xuyên thay đổi mồi câu......
Khoảng một khắc sau (15ph),đôi mắt nàng có chút sáng ngời, nhanh nhẹn thu câu. Một con cá có ngoại hình tuyệt đẹp, lóe sáng như ánh trăng đã bị câu lên.
Con cá này giống như một cây cung, cố gắng vật lộn ở trong tay Cố Tích Cửu. Cố Tích Cửu dùng một chưởng đập trên đầu cá, sau đó ném qua cho Đế Phất Y: "Các hạ xem thế nào? Khoảng chừng ba cân!"
Đế Phất Y: "......"
Hắn không cần ước lượng cũng biết con cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713447/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.