Ăn uống no đủ, nàng lại lấy một bộ thiết bị dịch dung ra từ trong túi trữ vật.
Kích thước nhỏ nhắn là điều bất lợi với nàng, hơn nữa trên trán có một đốm đỏ lớn, khi dịch dung cần phải dùng màu đậm che lấp. Vì vậy nàng nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng hoá trang thành một tiểu thôn cô rám nắng.
Nàng nhìn vào trong gương, hình ảnh tiểu cô nương dáng vẻ quê mùa, một đôi mắt nhút nhát sợ sệt, không còn vẻ long lanh duyên dáng như trước.
Cố Tích Cửu vừa lòng cười cười, cảm thấy bản thân mình quả nhiên có tầm nhìn xa, vẫn luôn mang theo tất cả dụng cụ dịch dung ở trong túi trữ vật dự phòng. Nếu không, hôm nay thật đúng là phiền toái.
"Chủ nhân, chúng ta đi đâu bây giờ?" Giọng nói của Thương Khung Ngọc bỗng nhiên truyền đến.
"Di, ngươi sống lại rồi sao?" Cố Tích Cửu liếc nó, tiểu hỗn đản này giả chết lâu như vậy, lúc này dường như đã hồi sinh.
"Chủ nhân, không phải ta không trung thành, đó là vì linh khí của ta bỗng nhiên bị phong bế, không biết vì sao lại mất đi tri giác......" Thương Khung Ngọc nói với giọng có chút ủy khuất.
Trong lòng Cố Tích Cửu vừa động! Trong đầu hiện lên bóng dáng Tả thiên sư Đế Phất Y.
Nhất định là Tả thiên sư biến thái kia giở trò quỷ!
Người kia quả thực không phải là người!
Cố Tích Cửu cũng là người giỏi đọc tâm người, đôi mắt cũng rất độc. Người bình thường nàng chỉ cần nói chuyện với nhau vài câu, nàng có thể biết được chiều sâu và tính cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713439/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.