Tuyên Đế thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi khí thế của Cố Tích Cửu quá băng hàn! Không ngờ lại khiến ông có một loại cảm giác kinh hãi.
Ông cảm thấy rất kỳ lạ, một tiểu hài tử sao lại có khí thế lớn như vậy?!
Mặc dù đã bí mật thí nghiệm, nàng không phải bị tà ma bám vào người, nhưng điều này vẫn khiến Tuyên Đế có cảm giác rất quỷ dị, cũng nâng cao cảnh giác mà không thể hiểu nổi.
Hiện tại bỗng nhiên thấy Cố Tích Cửu như thế, sự đề phòng khó hiểu kia thật ra đã tiêu tán một ít.
Trên thực tế, ông vẫn rất vui.
Nhân tài giống như Cố Tích Cửu cực kỳ hiếm có, nàng không phải bị tà ma bám vào người thì thật tốt quá!
Ông ho nhẹ một tiếng, bỏ qua công dụng của đại điện này: "Tích Cửu, ngươi không bị chấn kinh là tốt rồi. Đi, theo trẫm tới Bảo Hòa Điện, trẫm có chuyện muốn nói với ngươi."
Để thể hiện sự thân thiết, Tuyên Đế tự mình nắm tay nàng bước đi.
Đó là một sự ân sủng rất lớn của đế vương, Cố Tích Cửu tự nhiên không thể cự tuyệt.
Nàng cũng không cự tuyệt, dù sao nàng cũng chỉ là một hài tử. Khi nàng đang đi, không cẩn thận vấp ngã và đâm sầm vào một cây cột!
Cố Tích Cửu phản ứng rất nhanh, ôm chặt lấy cây cột kia!
Lực ngã này của nàng đương nhiên không nhỏ, hơn nữa còn bị nàng đâm một cái như vậy, cây cột kia lắc lư và gần như ngã xuống!
"Cẩn thận!" Hoắc hộ pháp vội vàng chạy tới, thuận tay đỡ lấy cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713413/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.