"Đúng vậy, thật sự khiến người khó chịu!" Cố Tích Cửu cười khẽ. Nàng lại nhìn nhìn những cây cột kia: "Ta thấy những cây cột này rất quý, nếu hỏng rồi bọn họ nhất định sẽ rất đau lòng."
"Haha đâu chỉ là đau lòng, quả thực là đau cả người! Sản lượng hắc ngọc này cực kỳ khan hiếm. Một khối nhỏ bằng nắm tay đã giá trị mấy trăm vạn lượng bạc, đừng nói là cây cột lớn như vậy! Còn là chín cây! Một bộ cột như vậy sẽ có giá trị liên thành, chỉ sợ đó là bảo vật trấn phái của Cửu Tinh Tông!"
Cố Tích Cửu thở dài: "Thật sự muốn phá hủy nó quá. Đáng tiếc hiện tại sức lực của ta không đủ."
Hắc ngọc này khá rắn chắc, nếu là thời kỳ hoàng kim của nàng mà nói, muốn đánh vỡ vụn cái này sẽ không thành vấn đề, nhưng hiện tại thân thể nàng vừa nhỏ lại còn không mạnh như vậy......
"Thật ra —— ta có thể." Thương Khung Ngọc ngạo kiều trả lời.
Ánh mắt Cố Tích Cửu sáng lên, cười: "Vậy sao ngươi không mau động thủ?!" Nàng cười nham hiểm.
Thương Khung Ngọc lây nhiễm cảm xúc của nàng, lập tức cũng trở nên phấn khích: "Ta chỉ sợ nếu cái này bị vỡ vụn sẽ khiến ngươi bất lợi, mang đến phiền toái lớn cho ngươi. Như vậy đi, ta cho chúng nó thêm chút thời gian, để chúng nó tạm thời sẽ không bị vỡ nát. Chờ đến khi bọn họ thiết lập pháp trận tiếp theo, thứ này sẽ tự động vỡ nát thành bột mịn, đau chết bọn họ!"
Ngón tay Cố Tích Cửu gõ trên thân mình nó một cái:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713411/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.