Tứ hoàng tử có tính giống như một con công kiêu hãnh, thích khoe khoang những gì mình sưu tập được, vì thế chuyện hắn có lò luyện đan này không phải là bí mật gì, thậm chí ở đây có vài người cũng biết.
Hiện tại Cố Tích Cửu lại lấy nó ra làm tiền cược, hắn thậm chí không thể chối bỏ!
Hắn liếc mắt đánh giá trên dưới Cố Tích Cửu một cái: "Trong bổn phủ đúng thật có lò luyện đan. Nhưng vấn đề là ngươi muốn nó làm gì? Ngươi có thể luyện dược?"
Cổ Tích Tích ở bên cạnh lạnh lùng mở miệng: "Tứ điện hạ nói đùa, có thể dùng lò luyện đan luyện dược cần phải có linh lực song hệ mộc hỏa, đồng thời linh lực đạt tới cấp 4 mới được. Vị Cố tiểu thư ngay một chút linh lực cũng không có, chỉ có một cái miệng lanh lợi mà thôi."
Cố Tích Cửu nhếch môi, muốn cười nhưng không cười nói: "Chỉ là tiền cược mà thôi, có lẽ ta muốn lò luyện đan kia để chơi mấy ngày? Tứ điện hạ luyến tiếc hay sao?"
Dung Sở lạnh lùng: "Tiểu nha đầu, ngươi muốn tiền cược này không hề nhỏ! Nếu ngươi thua thì như thế nào?"
Hắn ác ý liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái: "Đừng nói gì mà lấy thân báo đáp, hoặc cược mạng của ngươi, mười cái mạng nhỏ của ngươi cũng không đáng giá bằng lò luyện đan của bổn vương!"
Cố Tích Cửu thờ ơ nói: "Thật không may, hiện tại dân nữ chẳng có gì ngoài mạng này mà thôi. Nếu như Tứ điện hạ vẫn khăng khăng dân nữ phải lấy vật gì đó có cùng đẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713370/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.