Dung Già La búng đầu ngón tay, một tia lửa phát ra, giấy trắng bắt đầu bốc cháy, trong phút chốc cả ngân châm lẫn con sâu đều hóa thành tro tàn.
"Đây...... đây là tất cả?" Dung Già La không nhịn được dò hỏi.
"Tốt. Điện hạ hãy thử vận công xem."
Dung Già La không quan tâm tới thư phòng đầy bụi, lập tức ngồi xuống và bắt đầu vận công. Thời gian một chén trà nhỏ trôi qua, hắn mở to mắt và nhảy dựng lên, cúi thấp đầu thi lễ với Cố Tích Cửu: "Đa tạ Nhậm công tử diệu thủ hồi xuân, bổn cung đã khỏi hẳn!"
Hắn khỏi hẳn! Hắn rốt cuộc khỏi hẳn! Căn bệnh mãn tính dây dưa hai năm qua, khiến hắn gần như tuyệt vọng cứ như vậy khỏi hẳn!
Mặc dù Dung Già La luôn luôn trầm tĩnh, giờ phút này cũng kích động đến nỗi ngực gần như muốn nứt tạc.
"Nhậm công tử trị hết bệnh cho bổn cung, bổn cung sẽ ban thưởng nhiều hơn cho ngươi. Ngươi......" Dung Già La mang theo ánh mắt lấp lánh nhìn về phía Cố Tích Cửu đứng lúc nãy, lời vừa mới nói được một nửa bỗng nhiên dừng lại.
Hắn nơi nào nhìn thấy thân ảnh Cố Tích Cửu?
"Nhậm công tử? Nhậm công tử?" Dung Già La chưa từ bỏ ý định tìm quanh một vòng, toàn bộ thư phòng đổ nát chỉ còn lại mình hắn.
Tiểu công tử thấp bé kia cũng giống như khi hắn ta tới, bỗng nhiên xuất hiện cũng bỗng nhiên biến mất, không ai biết hắn ta tới và đi như thế nào......
Dung Già La nắm chặt tay thành nắm đấm, đột nhiên hối hận vừa rồi không sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713336/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.