Dung Sở ra giá vài lần, hắn đều sẽ thêm một lượng ở phía sau, không nhiều không ít, nhưng lại có thể ngăn cản mũi người.
Bởi vì hắn quấy rối, vài loại thảo dược vốn chỉ ba bốn vạn lượng bạc là có thể mua được, Dung Sở cần phải bỏ ra mười mấy vạn lượng mới có thể bắt lấy, khiến trong lòng Dung Sở hận đến nỗi ngứa răng.
Đương nhiên, hành động của công tử thiếu niên này cũng khiến hắn trở thành tiêu điểm truy đuổi ánh mắt của mọi người.
Khi Cố Tích Cửu nhìn thấy giá của những thảo dược đó đã tăng vọt thì không còn ôm hy vọng để mua nữa, lúc này chỉ dứt khoát dựa cửa sổ và nhìn xem náo nhiệt.
Nàng cũng đang đánh giá vị công tử thiếu niên kia.
Công tử thiếu niên tựa hồ là người nhút nhát, bở vì trên khuôn mặt trắng nõn của hắn có hơi đỏ ửng khi nhận thấy ánh mắt của mọi người đang chằm cằm nhìn về phía hắn. Đôi mắt rũ xuống, lông mi thật dài, nhìn qua còn tinh tế hơn cả một đại cô nương chưa từng bước chân ra khỏi cửa.
Cố Tích Cửu không biết người này là ai, hơn nữa dựa trên sắc mặt của những người xung quanh, dường như bọn họ cũng không quen biết hắn.
Dung Sở vẫn là lần đầu tiên đụng tới người không biết điều như thế, nhưng ở đây là nhà đấu giá, không thể dùng thân phận trực tiếp áp người, cũng không thể buộc nhân gia không được ra giá, hắn chỉ có thể cắn răng tiếp tục tăng giá.
Sau đó hắn cũng học khôn ngoan, công tử thiếu niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713297/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.