Cố Tích Cửu đứng ở phía trước cửa sổ mỉm cười mơ hồ. Sau đó, tự mình cầm lên một trái cây màu đỏ trước bàn: "Loại quả này hương vị không tồi, ta có thể ăn nó là được, hà tất cần phải truy vấn về nguồn gốc xuất xứ của nó? Ngươi nói có đúng hay không, Bát điện hạ?"
Trong một khoảnh khắc Dung Triệt cứng lại, lời này của Cố Tích Cửu rõ ràng là có ý không muốn người truy vấn về lai lịch thân phận mình. Trên Giang hồ, cũng có rất nhiều người hành tẩu đều không muốn người khác biết về thân phận mình......
Hắn lại liếc mắt nhìn Cố Tích Cửu một cái, nàng đứng ở nơi đó, tuy rằng cái đầu lùn lùn, giống như một đứa trẻ, dung mạo cũng không có gì đáng chú ý, nhưng rất bình tĩnh, có một loại khí khái giống như một vực sâu có thể nhiếp người. Cả người giống như một thanh kiếm tuyệt thế nổi danh được giấu ở trong vỏ kiếm, nhìn như bình thường nhưng lại mang theo sắc nhọn khiến người khiếp sợ, khiến người không dám khinh thường.
Dung Triệt mỉm cười: "Tiểu huynh đệ nói rất đúng! Là Dung mỗ đường đột. Bất quá Dung mỗ rất muốn kết giao bằng hữu với ngươi, không biết có được vinh hạnh này hay không?"
Cố Tích Cửu bưng lên một chén trà, thực sự dứt khoát cự tuyệt: "Không thể!"
"A?" Dung Triệt choáng váng.
Bị cự tuyệt! Hắn thực sự đã bị cự tuyệt!
Hắn nhìn qua có vẻ tươi cười dễ chịu, nhưng không thân cận với mọi người, cũng không dễ dàng kết giao cùng người. Hôm nay, hắn khó có được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713291/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.