Những lời này quả thực là câu nói mở. Bàn tay trong tay áo của Cố Thiên Tình thấm ra mồ hôi lạnh, nhưng ngoài mặt lại vẫn vân đạm phong khinh như cũ, bất động thanh sắc.
Dung Ngôn chột dạ: "Bát hoàng huynh nói đùa. Tiểu đệ sao so được với hoàng huynh? Hoàng huynh chính là một trong bốn công tử ở kinh thành, nổi danh khắp thiên hạ......"
Thập Nhị đệ không cần phải khiêm tốn, từ năm trước sau khi ngươi kiểm nghiệm ra Kim linh căn hiếm thấy, đã khác với ngày xưa, tên tuổi nở hoa cũng là chuyện bình thường, Thập Nhị đệ rốt cuộc cũng đã nổi danh*." Dung Triệt cười khẽ.
*Dương mi thổ khí (Nguyên văn: 扬眉吐气): cảm thấy tự hào và vui sướng; nổi danh (feel proud and elated)
Cố Tích Cửu nghe Dung Ngôn tự giải thích, âm thầm cười lạnh.
Vị hôn phu tiện nghi của nàng là nhi tử của một vị Thiên phi của đương kim hoàng đế, nhưng vị Thiên phi này lại không được sủng ái. Hơn nữa, lúc Dung Ngôn được ba tuổi bị trắc nghiệm ra linh căn yếu nhược, chú định sẽ không có tiền đồ lớn. Vì thế, khiến cho Tuyên Đế không vui, những ngày trôi qua của hai mẹ con ở trong hoàng cung cũng không tốt.
Sau đó Tuyên Đế đính xuống con dâu của Cố gia là Cố Tích Cửu, nhưng lại không chỉ định về sau sẽ gả cho nhi tử nào. Chờ đến lúc Cố Tích Cửu ba tuổi, sau khi bị trắc nghiệm ra là phế vật không có linh căn, nhóm hoàng phi của Tuyên Đế có nhi tử cùng độ tuổi đều không muốn nhi tử mình dính vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-o-tren-ta-vuong-o-duoi/1713280/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.