Edit: voi còi
Kỷ ma ma đem chuyện đã xảy ra trong viện, một năm một mười tất cả đều bẩm báo cho Triệu thị, cười ha hả nói: "Nhị tiểu thư trái lại có ý, hướng về phu nhân ngài đâu."
"Nàng a, bên cạnh bản lĩnh không có, thế nhưng nhìn mặt đoán ý trái lại thành thạo." Triệu thị vê phật châu không nhanh không chậm nói, "Như vậy cũng tốt, biết ai mới là người có thể làm chủ, đỡ phải tìm phiền toái cho mình."
"Phu nhân, lão gia đã trở về." Tiểu nha hoàn lập tức vào cửa bẩm báo.edit: voi còi
Triệu thị đứng dậy: "Đi, đi vấn an lão gia."
Nói xong, Triệu thị mang theo Kỷ ma ma đi thư phòng của Lâm Bác Nguyên, chỉ là còn chưa tới thư phòng, ở trong sân lại đụng phải ông ta.
"Lão gia." Triệu thị hành lễ.
"Ừ." Lâm Bác Nguyên thuận miệng có lệ một câu, liền muốn xoay người rời đi.
Triệu thị tìm chuyện để nói, muốn dẫn vào lời của nàng: "Lão gia vẻ mặt vui vẻ, thế nhưng có chuyện gì vui?"
"Thất vương gia tiêu diệt lập công, bệ hạ thế nhưng long tâm đại duyệt a." Lâm Bác Nguyên cười híp mắt nói, "Đây cũng không phải thiên đại hỉ sự sao?"
"Đúng! Đây thật là một chuyện tốt." Triệu thị chấp tay hành lễ, làm dáng bái phật, "Để những thứ ấy không quấy nhiễu bách tính, vạn hạnh vạn hạnh."
"Vậy thất vương gia đã trở về, có phải Mị nhi cũng đã trở về hay không?" Triệu thị nhớ ra cái gì đó, lúc này mới hỏi.
"Mị nhi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-ngu-ta-vuong/2170338/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.