Edit: voi còi
"Lão lục này, lại chạy đến trước mặt đại ca đi xun xoe."
"Được rồi, hắn không ở, ba người chúng ta cũng thật dễ dàng nhẹ nhõm."
"Ngay cả cái nữ nhân đều không có, nhẹ nhõm cái gì?"
"Không có nữ nhân, không phải..."
Cửa ám đạo hơi truyền đến động tĩnh, ba người bên trong phòng nhìn sang.
"Ta nói lão lục a, ngươi còn bỏ được trở về, không phải ở... A!"
Bên trong phòng ba người nơi cổ đều bị một cây châm gỗ sắc nhọn đâm trúng, mềm ngã trên mặt đất, có cùng kết cục như thổ phỉ trong sơn trại.
Lâm Mị chậm rì rì theo trong ám đạo đi ra, mở cửa phòng ra, nhìn thấy mọi người bên trong trại vẫn bận rộn như trước, cất giọng nói: "Gọi người đứng đầu của các ngươi qua đây."
Người trong trại kinh ngạc, có người ngốc tại chỗ, có người vẻ mặt mờ mịt, có người vội vã chạy đi tìm người.edit: voi còi
Rất nhanh một nam nhân hơn ba mươi tuổi đi tới, quan sát Lâm Mị, đúng mực hỏi một câu: "Cô nương là người nào?"
"Người của quan phủ." Lâm Mị cười nói: "Trại của các ngươi vẫn đánh cướp bách tính trong thành, quấy rối cuộc sống biên cương, trong triều phái binh lệnh chúng ta đến dẹp loạn."
Những lời này vừa ra, liền giống như đổ nước lạng vào trong chảo dầu nóng, trức tiếp nổ tung.
Nam nhân dẫn đầu giơ tay lên, mọi người đồng loạt câm miệng, nam nhân hướng nhảy tới hai bước, nói: "Cô nương xuất hiện ở đây, chắc hẳn những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-ngu-ta-vuong/2170325/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.