Edit: voi còi
Rầm một tiếng, cửa phòng nặng nề bị đá văng, nha hoàn Thanh Nha bưng thức ăn tiến vào. Đông một chút, không vui đặt ở trên bàn gian ngoài, không kiên nhẫn cộc lốc cất cao giọng hô vào bên trong: “Ăn cơm!”
Trong không khí tràn ngập vị thơm ngọt của gạo, Lâm Mị vừa hấp thu bộ phận độc tố, dị năng thoáng khôi phục một chút liền tăng một cái nhảy xuống giường, cũng không cố chính mình bởi vì sau khi nhiễm lạnh sốt cao suy yếu thân thể, bước nhanh vọt tới bên bàn ăn.
Nước cơm trắng trong bên trong hạt gạo thơm ngọt nổi lơ lửng, bên cạnh một cái đĩa rau xanh đậu hủ, rau xanh xanh biếc đậu hủ tuyết trắng. Cùng với thực vật biến dị khô héo phát khổ mà nàng vẫn ăn hoàn toàn chính là cách biệt một trời.
Càng đừng nhắc tới bên cạnh còn có một bánh bao trắng trẻo mũm mĩm đang bốc hơi nóng.
Lâm Mị thoáng cái liền nhào tới, vươn tay đem bánh bao bỗng nhiên bẻ ra, một mùi thơm trong veo chui vào lỗ mũi.
Lâm Mị nhắm mắt, say sưa thật sâu ngửi mùi thơm ngọt này, kích động nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống.
Bao nhiêu năm nàng không có ngửi thấy hương vị của thức ăn bình thường?
Thanh Nha kinh ngạc nhìn Lâm Mị, nhìn nàng giống như quỷ chết đói hự một ngụm cắn ở lên bánh bao, nửa bánh bao thoáng cái liền thiếu phân nửa rồi.
Tội liên đới cũng không thể thiếu, cầm chiếc đũa lên, tí tách khò khè liền gắp một gắp lớn rau xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-ngu-ta-vuong/2170232/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.