"Chủ tử, thế tử của phủ Trịnh Bình Hầu cho người đưa thiếp mời tới, thỉnh chủ tử ba ngày sau đến Hầu phủ dự tiệc bách hoa."
Ảnh Tam khom người cung kính mang thiếp mời trình đến trước mặt chủ tử hắn, thân thể yên lặng, qua một lúc chưa đầy ba giây, lại nghiêng người đưa thiếp mời đến mặt chủ tử càng lúc càng gần.
Một, hai, ba...
Đã hơn mười nhịp thở, sao người đó vẫn chưa có động tĩnh gì chứ? Ảnh Tam lại cúi thấp người một lần nữa, thiếp mời giờ đã cách mặt ai đó chỉ trong gang tấc.
Lúc này trong thư phòng đặc biệt yên tĩnh, yên tĩnh đến độ khiến người khác cảm nhận cả căn phòng không hề có ai ở trong đó, Ảnh Tam vẫn giữ tư thế khom lưng giơ tay trình thiếp, eo đã mỏi sắp gãy ra từng đoạn, cả người đều cứng ngắc, nhưng chủ tử của hắn vẫn chưa có phản ứng gì.
Hắn có chút ủy khuất nhếch miệng, cẩn trọng ngẩng đầu liếc mắt nhìn chủ tử một cái, một cái… lại một cái.
Mấy tên phiền phức này thiệt là… biết rõ chủ tử vốn không thích tham gia những buổi yến hội linh đình, náo nhiệt này lại còn nhờ hắn mang đến, rõ ràng là muốn đổ việc phiền phức lên người hắn mà, bọn họ đúng là chẳng có chút nghĩ khí gì cả!
Ảnh Tam hung hăng nghiến răng, đem tổ tông mười tám đời của đám người không chút nghĩa khí kia mà hỏi thăm một lần. Sau đó lại cẩn trọng quan sát chủ tử, khóe miệng lộ vẻ đáng thương, ngước đầu ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-cua-vuong-gia-yeu-nghiet/2264723/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.