“Lại còn có người đột nhập Kỳ vương phủ sao, còn đúng lúc giáp mặt với chủ tử nữa? Nhưng mà gã này thật đáng ghét, lại dám mượn lấy chủ tử làm bia đỡ đạn! Cũng may chủ tử không phải là người tầm thường, bằng không nhất định sẽ bị hắn hại chết!”
Hương Hương nghe được chủ tử mình kể lại sơ lược tình hình trong phủ Kỳ vương, mặc dù vẫn còn rất kinh ngạc về sự đề phòng nghiêm ngặt trong đó, vẫn biết đó không phải là nơi người thường có thể đi vào, xúc động và phẫn nộ với hành vi của gã hắc y vô nhân tính, lại càng sợ hãi tột độ khi biết chủ tử mình gặp nguy hiểm.
Nếu nàng nhớ không nhầm, cho dù là hoàng cung, chủ tử cũng có thể thoải mái ra vào, mặc dù không thể nói như chốn không người, nhưng cũng lướt nhanh như gió cưỡi mây mà đi.
“Sau đó thì sao? Có bị thủ vệ của Kỳ vương phủ đuổi theo không?”
Theo bản năng, ánh mắt nàng quét qua vùng vai trái, tuy nói là đã thay xiêm y rồi nhưng tựa hồ hình ảnh cứ vẫn lơ lửng trôi nổi ngay ở trước mắt.
Thẩm Nghiên Tịch quan sát chiếc hộp gấm trong tay, vừa rồi cùng tên đó đánh nhau, sờ thấy trên người hắn vật này, vốn cũng không muốn lấy đồ của người ta, chỉ là do lúc đánh nhau vừa vặn bắt được thôi mà… thành ra cũng tiện tay vác đi luôn.
Hộp này dài hơn một thước, rộng nửa thước, ngoại trừ được mài bóng loáng, hoa văn cũng thấy rất rõ, vô cùng tinh xảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-phi-cua-vuong-gia-yeu-nghiet/2264668/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.