Khi Lâm Tiểu Thất vừa mới ngả lưng xuống giường, lại nghe tiếng A Bảo ở dưới đất tru nhẹ một tiếng. Tiếp xúc nhiều năm cùng chú sói này làm cho Lâm Tiểu Thất biết có điều gì đó bất thường.
Kể từ sau cái chết của Bạch lão, Đào Hoa Sơn rất quỷ dị. Nàng ở đây học võ mỗi ngày nhưng lại cảm giác nơi này không chỉ có mình nàng. Nhiều lần nàng đã len lén theo dõi nhưng vẫn không có động tĩnh gì.
Cho đến thời điểm hiện tại có tiếng bước chân rất nhẹ và rối loạn. Hẳn là nhiều người, hơn nữa thân thủ cũng không tầm thường!
Thính lực của nàng càng ngày càng tiến bộ, có thể nghe được tiếng nói nhỏ bên ngoài.
Chỉ thấy một giọng nam đè xuống, dứt khoát!
“ Lục soát kỹ, thấy người, giết!”
Lâm Tiểu Thất vùng chăn, dẫn theo A Bảo bước chân nhẹ như bay đến sau tấm bình phong, bàn tay tìm một khối gỗ nhỏ dấu rất kỹ dưới chân tấm bình phong, khẽ xoay một nhát.
Muốn bắt bà đây? Đừng có mơ!
Đào Hoa Sơn có một mật đạo dẫn ra phía sau núi. Nhiều năm trước Nàng trong một lần nghịch ngợm liền tìm ra được mật đạo này, từ đó mỗi lúc Bạch lão bắt nàng luyện công, nàng liền trốn vào đây ngủ. Căn bản chính Bạch lão cũng không biết rằng nàng tìm thấy mật đạo, chỉ nghi ngờ nàng xuống núi chơi.
Cũng may hiện tại có mật đạo này, nếu không nàng không biết sẽ như thế nào. Nàng có thể dễ dàng chạy thoát, nhưng mà A Bảo không có khinh công nha.
“ A Bảo, nếu ngươi to lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-yeu-phi-nu-nhan-cua-chung-ta/2144/chuong-5-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.