Trong võ đường, một người đàn ông tuổi đã trung niên, mái tóc hoa tiêu dài tới ngang lưng, khuôn mặt đỏ bừng, gân trên trán nổi rõ một đường, ông ta ném ly trà còn nóng trên bàn xuống phía dưới, giọng nói gằn lên.
“ Vô dụng! “
Mà bên dưới võ đường, một thiếu niên võ phục màu trắng sạch sẽ, lại bị nước trà vấy bẩn lên một khoảng, đang cúi đầu, quỳ trước người đàn ông kia, đôi mắt sắc lạnh.
“ Cha, đừng trách ca ca “
Một tiểu cô nương từ sau tấm bình phong bước ra, một thân y phục màu trắng nhẹ nhàng thanh khiết, gương mặt xinh đẹp ôn nhu như ngọc, chỉ có điều sắc mặt có chút tái nhợt yếu ớt được một nha hoàn đỡ ra.
Nghe được giọng nói nhẹ nhàng này, cả hai người trong võ đường đồng loạt đưa mắt nhìn nàng, một thâm tình, một thương xót.
“ Nhu nhi, sao con lại ra đây “
Người đàn ông trung niên thấy con gái bước ra vội vàng đỡ lấy nàng, nét mặt hung dữ trở nên hiền hoà hơn rất nhiều.
Đứa con gái cưng mà hắn yêu thương, lại bị tiểu tử kia hại cho trúng độc. Đáng giận!
Tiểu cô nương kia nhẹ mỉm cười, tiến lên đỡ thiếu niên kia đứng dậy.
“ ca ca đứng dậy đi “
Nàng nói xong lại ngẩng đầu nhìn cha mình,
“ cha, mũi tên độc đó là do con tình nguyện đỡ thay ca ca, huynh ấy cũng đã liều mình lên tận Đào Hoa Sơn tìm thuốc giải rồi mà “
Đào Hoa Sơn, Đào Hoa Sơn. Chính là cái nơi mà hắn ghét nhất, hắn từng thề không bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-yeu-phi-nu-nhan-cua-chung-ta/2141/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.