Edit: Quan Vũ.
Chỉ nghe những tiếng loạt soạt, sau đó, một bóng đen bay vụt lên không trung, đứng thẳng trên nóc nhà.
Một bóng dáng khác lại không may mắn như vậy, kêu to oai oái lăn đùng ra khỏi bóng râm tăm tối, đi đến trước mặt Quân Khởi La, kéo vạt áo bị cắt đi, oán trách nói: “Quân Khởi La ₯‖ẽễὪ ĐD@`p LL₤ἒ QQῴΰΎ dddὌὌṅ, bản công tử không ngừng đuổi theo, ba ngày không ngủ, vội vàng đuổi theo ngươi, để hôm nay tới chúc mừng ngươi, ngươi lại tiếp đón bản công tử như thế hả?”
Toàn thân hắn màu đỏ tươi, đầy lẳng lơ, không phải Diệp Hoan thì là ai?
【Xin hãy giữ nguyên tình trạng của bản edit! Xin cảm ơn!】
“Diệp đại công tử, Cô Đồng có thể tránh khỏi, thì sao ngươi lại không tránh được chứ?” Quân Khởi La không mảy may cảm thấy tự trách vì hắn, ngược lại còn quở trách, nói: “Ngày thường bảo ngươi luyện công nhiều lên, ngươi không luyện, trách ai được hả?”
“Giỏi kiếm tiền là được rồi, luyện công phu cho giỏi làm cái gì chứ?” Diệp Hoan nói xong, theo thói quen, cánh tay định khoác lên vai của Quân Khởi La, đột nhiên nhớ tới Tiểu Bạch, vội vàng rụt tay lại, ngạo mạn, nhõng nhẽo nói: “Hơn nữa, khinh công của bản công tử rất tốt, trừ ngươi ra, còn có ngộ nhỡ gặp phải một vài địch thủ mạnh, đánh không lại nhưng bảo toàn tính mạng thì vẫn có thể.”
“Ta thấy ngươi chính là đồ lười nhát thích gây chuyện!” Quân Khởi La tức giận liếc nhìn Diệp Hoan, rồi nhìn qua Cô Đồng, cười thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-y-phi-khong-lay-vuong-gia-can-ba/2158593/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.