Trên bàn ăn thức ăn đã không còn bao nhiêu nữa.
Nhìn Ánh Tuyết với gương mặt thỏa mãn sau khi ăn uống no nê, Thất Vương gia cười cười, gọi nô tì từ đang đứng ngoài cửa đến dọn dẹp chén đũa xuống. Hai người ngồi yên đợi nô tì khác mang nước trà súc miệng đến.
Sau đó, Hách La Duẫn Chiêu đi đến thư phòng giải quyết chính sự.
Nhìn hắn bận rộn như vậy, Ánh Tuyết cũng không muốn làm phiền hắn, không biết nên làm gì để giúp hắn, đang day dứt trong lòng, nàng mới sực nhớ ra, chủ mẫu trong nhà sẽ phụ trách việc chi tiêu trong phủ, sắp xếp quản lý hậu viện ổn thỏa.
Nàng nói với Tịnh Kỳ và Tịnh Thi: “Hai người có nhận được sổ sách trong phủ mấy năm qua chưa?”
Tịnh Thi cung kính trả lời: “Bẩm Vương phi, quản gia đã cho người đưa đến. Thất Vương gia cũng có dặn dò chúng nô tỳ, nếu Vương phi có hỏi qua, thì nói với người đừng lao lực quá.”
Ánh Tuyết gật đầu.
Hách La Duẫn Chiêu vẫn luôn suy nghĩ cho nàng, từ những chi tiết nhỏ nhặt nhất, nàng càng không thể phụ lòng hắn.
Nếu hắn đã không muốn nhắc lại chuyện nàng không còn trinh trắng, vậy thì nàng cũng bỏ qua thôi.
Ánh Tuyết đi đến thư phòng riêng trong viện của nàng.
Bên trong khá rộng rãi, thoáng đãng. Bàn dài được đặt ở vị trí cao nhất phía bên trái, cạnh cửa sổ nhìn ra vườn hoa. Giữa phòng có lư hương to. Xung quanh bài trí kệ sách xen lẫn vài bức họa, thư pháp. Dưới sàn nhà còn có dòng nước nhỏ lượn lờ, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781801/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.