Ngày thành hôn của Thất Vương gia và Trương Tuyết Linh cũng đã đến.
Bầu trời trong lành, tươi mát. Cả Đế đô đều nhộn nhịp như ngày tết, khắp nơi đều giăng lụa đỏ.
Thất Vương gia Hách La Duẫn Chiêu một thân y phục tân lang đỏ rực ngồi trên con ngựa. Phía sau là kiệu đỏ rực đưa tân nương về phủ, cùng với đoàn người nối đuôi đằng sau.
Ngồi trên lưng ngựa, Duẫn Chiêu lúc nào cũng cong cong khóe môi. Hắn nghĩ đến không lâu nữa thôi, nàng chính thức trở thành Thất Vương phi, là người cùng hắn san sẻ hết cuộc đời còn lại.
Không khí cả thành Hựu Hỏa vô cùng nhộn nhịp, người người nhà nhà đều nhìn về phía đám người đưa dâu, sôi nổi bàn tán hai nhân vật chính trong ngày hôm nay.
Trái ngược với không khí vui vẻ bên ngoài, trong phòng tân nương u ám đến ngột ngạt.
Ánh Tuyết ngồi trong phòng ngẩn người nhìn bản thân trong gương đồng. Ánh mắt của nàng vô hồn, đôi đồng tử không có tiêu điểm xác định nào. Còn Tịnh Kỳ, Tịnh Thi đứng ở sau nàng, hai mắt đã hơi ửng hồng.
“Thất Vương gia đến đón tân nương!” Bên ngoài vang lên tiếng nói to rõ, rành mạch của nam tử.
Lúc này, bên trong hốc mắt to tròn của Ánh Tuyết rơi nước mắt, nhưng nàng kiềm chế cảm xúc của bản thân lại, hai mắt vội khép lại, khóe môi nở nụ cười nhợt nhạt.
Trái tim của Tịnh Kỳ, Tịnh Thi không khỏi nảy lên. Vội vàng giúp Ánh Tuyết đội chiếc khăn voan màu đỏ lên đầu. Chiếc khăn voan không quá dày, ngược lại khá mỏng và thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781796/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.