Chờ chừng nửa canh giờ sau, cuối cùng cũng đến lượt Ánh Tuyết. Do là nàng chỉ vẽ nên mất kha khá thời gian, cũng là đối tượng được ưu tiên.
Các thái giám bắt đầu đem những thứ của Ánh Tuyết đặt ở một nơi dễ thấy cho mọi người nhìn. Đó là một khung gỗ được đặt nghiêng một góc, trên khung gỗ có một tấm vải trắng được căng ra. Bên cạnh là một cái bàn đặt nghiêng mực, bút lông.
Sau khi tên của nàng được xướng lên, mọi người đều nhìn về phía lối vào. Ngay cả Văn Đế cũng tập trung nhìn về phía đó.
Ánh Tuyết bước đi thong thả trước ánh nhìn của tất cả mọi người, nàng không thèm nhìn tất cả bọn họ, điềm tĩnh mà tiến từng bước.
Mọi người trong điện đều yên lặng đến nghẹt thở.
Ánh Tuyết tiến đến giữa điện hành đại lễ, “Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng hậu vạn phúc kim an.”
Sau đó Ánh Tuyết đứng dậy, hướng các vị phi tần, Thái tử và Thái tử phi, các vị Vương gia và Vương phi khuỵu nhẹ gối xuống một ít để chào hỏi.
Sau đó nàng đi đến nơi đã được chuẩn bị sẵn, nhúng bút lông vào mực đen, bắt đầu nắn nót viết chữ.
Mọi người bên dưới nhìn không ra nàng đang định làm cái gì, nếu là vẽ thì dùng giấy thích hợp hơn, nếu là thêu thì sao lại không có kim chỉ?
Hoàng hậu nói: “Chờ Trương tiểu thư cũng không biết lúc nào sẽ xong, chi bằng gọi các tiểu thư biểu diễn một vài tiết mục.”
Hoàng hậu vừa dứt lời, thì không khí trở nên xôm tụ hẳn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781793/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.