Hách La Duẫn Chiêu vô cùng sầu não, hắn mong sao làm Ánh Tuyết vui vẻ, thế nhưng nàng ta lại đem hắn làm hình tượng trong bức tranh kia. Cũng may là không quá giống hắn hoàn toàn, chỉ hơi hao hao. Nếu không để những người quen nhận thấy thì có trăm cái miệng cũng không cãi lại được.
Những quyển Long cung đồ nhanh chóng bị thiêu đi sạch sẽ, tất cả sách trong nhà đều được chuyển đến Thất Vương phủ.
Vừa trở về không được bao lâu, Hách La Duẫn Chiêu tình cờ nhìn thấy bóng dáng nữ tử ngồi bên dưới mái hiên. Trước mặt nàng là chiếc bàn và giấy, bút vẽ và màu vẽ. Nữ tử chăm chú vẽ vời trên giấy có vẻ như vô cùng tỉ mỉ, chăm chút đến mức không để ý có người tiến đến gần.
Hắn bước tới sau lưng nàng, nhìn thấy bức tranh phong cảnh trước mặt vô cùng sống động. Trong lòng hắn không khỏi thầm khen ngợi nữ nhân trước mặt.
Ánh Tuyết bất ngờ xoay người lại, không nghĩ đến sẽ có người đứng ở sau lưng nàng. Tim như muốn nảy lên, thân thể không nhịn được đổ hẳn ra sau, mà cái bàn kia thì vốn cũng không phải nặng nên cũng bị nàng đổ ngã. Trong nháy mắt nghĩ là sẽ té sóng soài vào đống màu vẽ kia.
Cánh tay hữu lực của Thất vương gia kéo lấy cánh tay của Ánh Tuyết. Từ từ giúp nàng đứng vững. Trong ánh mắt của hai người khi đang giao nhau như đang có gì đó kì lạ.
“Đa tạ Thất Vương gia. Lại phá hoại nơi yên tĩnh trong lành này nữa rồi. Thực xin lỗi.” Ánh Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781780/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.