Ánh nắng nhàn nhạt rọi qua khe cửa. Cả căn phòng bên trong trở nên sáng hẳn và không khí trở nên ấm cúng hẳn.
Giấc ngủ say sưa bị quấy rầy, Ánh Tuyết khẽ mở mắt. Nàng kéo chăn lên qua đầu, xoay người về phía bên trong bức tường thì cảm giác được có chút không đúng. Tại sao chăn ngày hôm nay khó kéo như thế? Tại sao bản thân lại nằm sát bức tường? Tại sao trên giường có mùi rượu nồng nặc thế kia?
Bàn tay phía trên của Ánh Tuyết quơ quơ sang phía sau lưng mò mẫm. Đúng như suy đoán của nàng, có người nằm kế bên nàng cả đêm.
Ánh Tuyết vội vàng ngồi dậy, nhìn sang người đang nằm cạnh, không ai khác là Thất Vương gia.
Chết tiệt, bình thường nàng đi ngủ chỉ mặc yếm cho mát, chỉ sợ bị tên này thấy cả rồi.
Ánh Tuyết vội vội vàng vàng rời giường, nhón chân nhẹ nhàng tìm y phục khoác vội lên người, đeo chiếc mặt nạ da lên, thuận tiện mang theo túi tiền của Thất Vương gia. Xong xuôi nàng lườm thất vương gia đang ngủ say rồi rời đi.
Vì sao nàng lại không làm lớn chuyện ư? Nằm cạnh hắn một đêm cũng chẳng xảy ra chuyện gì cả, mà vốn dĩ phòng này cũng là của hắn, nếu có cãi thì cũng là tự làm chính mình mất mặt. Mà hắn giàu như thế, nàng lấy túi tiền nặng trịch của hắn cũng không làm hắn mất mát quá nhiều đâu.
Đợi đến khi Ánh Tuyết rời đi thì Tử Vân tiến vào bên trong đánh thức Thất Vương gia.
Giọng nói quen thuộc mỗi sáng của Tử Vân làm cho Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781773/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.