Vài hình ảnh chớp nhoáng hiện lên thoáng qua trong đầu Ánh Tuyết khi ngất đi, nhưng khi tỉnh lại cô chỉ nhớ được ba hình ảnh.
Một người phụ nữ trung niên xinh đẹp, một ngôi nhà tranh đơn sơ phơi đầy các loại thuốc, một đỉnh núi vây quanh bởi sương mù.
Khi Ánh Tuyết tỉnh dậy, việc đầu tiên là kể cho Hách La Duẫn Chiêu nghe. Nhưng khi hắn biết, chỉ trầm ngâm không nói lời nào.
Ánh Tuyết ở lại trong phủ Thất Vương gia với tư cách là tỳ nữ bên cạnh, nàng được hắn cho một cái mặt nạ nhìn khá giống người thật. Mặt nạ này tuy không quá xinh đẹp, nhưng cũng khá là thanh tú.
Vài ngày nay nàng đều ở bên cạnh hắn bưng trà, rót nước, mài mực. Công việc cũng khá nhàn hạ. Thời gian còn lại hắn cho nàng lén ra khỏi phủ đi dạo chơi bên ngoài. Hoặc trong thư phòng chỉ có nàng và hắn, thì nàng ngồi đọc sách hay luyện chữ ở một góc nhỏ.
Hai ngày đầu nhìn mỹ nam áo đỏ ngồi đối diện chăm chú đọc sách, nàng thật cũng có chút như người say mà ngồi ngắm bức tranh mỹ nhân đồ sống động. Nhưng cứ nhìn mãi cũng thành quen, không có hứng thú ngắm hắn nữa.
Không hiểu tại sao trong lòng nàng lại nhớ tên biến thái Duẫn Cung. Nhưng nàng lại thích sự tự do không bị quản thúc ở đây hơn. Muốn làm gì thì làm, đi đâu thì đi mà không ai quản. Nhưng mà thật sự thì ở đây có hơi chán, không thể luận kiếm, không thể chơi cờ cùng Duẫn Chiêu. Nhìn hắn cứ liên tục đọc sách, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-tu-tieu-thiep-thanh-vuong-phi/1781770/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.