Lúc Cổ Dĩ Tiêu nói một câu “Được rồi, em gả cho anh là được” Sau đóDịch thừa rốt cục phải nghênh đón kích động đồng thời cũng tương đối ácliệt — khảo nghiệm cha mẹ.
Lần ngày Dịch Thừa cũng mặc áo tây giày da,cằm theo bao lớn bao nhỏchính thức đến nhà Cổ Dĩ Tiêu bái phỏng,bấm chuông cửa,Cổ Dĩ Tiêu ngápmột cái mở cửa ra,trên người còn mặc áo ngủ bằng lông. Dịch Thừa khôngnói gì, nha đầu chết tiệt kia hư muốn chết a,lúc ở chung với hắn áo ngủkia dụ người phạm tội cỡ nào,nhưng lúc này áo ngủ nhất thời làm chongười ta bất lực.
“Đúng giờ như vậy.” Cổ Dĩ Tiêu kéo hắn tiến vào, nhìn dáng vẻ Dịch Thừa như lâm đại địch cô âm thầm thấy buồn cười.
Phía sau truyền đến giọng nói bất mãn của mẹ Cổ:“Dĩ Tiêu,dáng vẻ con như vậy là sao,tại sao mặc áo ngủ đi mở cửa?”
“A?” Cổ Dĩ Tiêu kinh hãi, bảo vệ ngực,“Chẳng lẽ bảo con cởi áo ngủ?”
Cổ Dĩ Sênh xoay người xem thường,nghĩ thầm rằng người đàn ông kia tại sao coi trọng em gái hắn quả thực là thích ăn khổ. Lăng Thiên nhìn ratâm tư Cổ Dĩ Tiêu, lại nghĩ nếu Cổ Dĩ Tiêu xuyên không đến một thế giới nữ tôn thì sao ta.
Dịch Thừa thấy Cổ Dĩ Sênh ngồi giữa ghế sô pha,không khỏi sửng sốtmột chút. Hắn phỏng chừng chính mình đã để lại ấn tượng không tốt tronglòng Cổ Dĩ Sênh, lần trước ở cửa bệnh viện khoa phụ sản,Cổ Dĩ Sênh mộtbộ như muốn kéo hắn ra ngoài chém đầu hại hắn hiện tại có chướng ngạitâm lý.
Cổ Dĩ Tiêu ôm lấy cánh tay Dịch Thừa, mềm mại dán trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nu-pk-thay-giao-luu-manh/557846/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.