Màn hình hiện ra điểm chính Hình Nhi Thượng Học,Dịch Thừa đứng trênbục giảng,cầm trong tay microphone, đèn chiếu vừa phát hình lên,vừa nhìn các học sinh giải thích cái gọi là “Vật lý học chi thượng” và “Vật lýhọc chi hạ”. Hắn cầm phấn viết,xoay người viết ra vài trọng điểm,lúcxoay người trở lại liền thấy một nữ sinh lén vào phòng học ngồi ở vị trí bên cạnh ghế trên, còn hy vọng đầu nam sinh phía trước có thể che chomình. Dịch Thừa nhìn cô gái đó vài lần phát hiện ra là Cổ Dĩ Tiêu. Cô không phải đang làm việc sao? Dịch Thừa bất động thanh sắc tiếp tục dùng ngữ điệu cứng nhắc giảngbài, trên mặt không có biểu tình đặc biệt gì,lạnh lùng giống như trênthế giới không có một người đáng để hắn quan tâm. Cổ Dĩ Tiêu chống cằm,rất có hứng thú nhìn chằm chằm Dịch Thừa. A, hắn giả dáng vẻ đứng đắn thật sự rất giống nha, nếu cô không biết hắn,thậtđúng là sẽ bị hắn hù sợ.Kẻ hai mặt chết tiệt này, mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ đứng đắn của hắn,Cổ Dĩ Tiêu liền nhịn không được muốn đến niết mặthắn,xé vỡ mặt nạ ngụy trang cẩn thận của hắn, nhưng mà lo lắng một chúthình tượng của hắn trong lònng học sinh, vẫn là buông tha hắn đi. Dịch Thừa đột nhiên nhớ tới,qua vài ngày nửa chính là sinh nhật củanữ ma đầu Cổ Dĩ Tiêu. Dịch Thừa như cũ tinh tường nhớ rõ,sau khi bảnthân trải qua khảo nghiệm khối băng,Cổ Dĩ Tiêu ngồi ở trên người yếu ớtnói cho hắn tin tức này. Tiếng chuông tan học vang lên, các học sinh đều thu thập sách vở rờikhỏi,Cổ Dĩ Tiêu ngồi bất động.Dịch Thừa thấy cô không muốn đi lên nóichuyện với mình, hắn cũng không có đi lên nói chuyện với cô,vì thế trước vào đi toilet tẩy đi vết phấn trên tay,hắn không muốn tay dính đầy phấn vào khóa tiếp. “Dịch Thừa.” Cổ Dĩ Tiêu đứng lại,gọi hắn một tiếng. “Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa vừa định hỏi cô có chuyện gì quan trọng mà đếntrường học tìm hắn,bỗng nhiên hai mắt hắn trừng to phát hiện –“Nơi nàylà toilet nam!” “Kể từ khi sinh cục cưng,người trong nhà đều vây quanh Cổ Điểm Điểm [ tên của con Cổ Dĩ Sênh ],không ai để ý em .” Cổ Dĩ Tiêu giống như không có nghe thấy gì,ai oán nhìn hắn, đáng thương hề hề nói,“Năm nay ba bacũng không tổ chức sinh nhật cho em, nói đợi đến tiểu Điểm tròn nửa tuổi rồi cùng làm.” Cô bỗng nhiên nộ khí đằng đằng, nắm chặt tay,“Cái gì vui cùng!Em Cổ Dĩ Tiêu sinh nhật hai mươi ba tuổi đầy quan trọng,tại sao có thể cùng tiểu Điểm tròn nửa tuổi cùng tổ chức! Là hắn nửa tuổi chứkhông phải em!” “A!” Một nam sinh mới từ trong phòng WC bên cạnh đi ra, dây lưng cònkhông có cài tốt, thấy một cô gái đứng ở trong không khỏi quát to mộttiếng, hai tay nắm chặt dây lưng quần ,giống như đối phương tùy thời cóthể nhào đến. Hai mắt Cổ Dĩ Tiêu lướt qua,giận trừng nam sinh không hay ho kia,“Muốn đi còn không mau vào!” “A.” Nam sinh kia như ở trong mộng mới tỉnh,lại xoay người đi vào. “Ba ba thật sự là trọng nam khinh nữ, có tôn tử thì……” Cổ Dĩ Tiêu tiếp tục oán giận . Nam sinh kia lại mở cánh cửa ra,không hiểu nói một câu,“Nhưng mà tôi đã xong rồi ……” “Dài dòng!” Cổ Dĩ Tiêu lại liếc mắt trừng một cái,“Cho ta đi một lần!” “A.” Nam sinh lại đem cửa đóng lại. “Dịch Thừa, cũng là anh tốt nhất ……” Cổ Dĩ Tiêu làm nũng nói, tiến sát trong lòng Dịch Thừa Khóe mắt Dịch Thừa co rúm,hồi lâu không thể đáp lại — hắn tốt lắmsao? Hắn giống như cũng không tỏ ý kiến gì? Mặt khác ở trong toilet nam làm nũng hình như không thích hợp lắm thì phải?Thấy Cổ Dĩ Tiêu không có ý muốn ra ngoài,hắn dứt khoát kéo cô ,đưa cô khỏi toilet nam, đi đếnthang lầu cách phòng. “Anh tổ chức sinh nhật cho em sao?” Cổ Dĩ Tiêu ôm cổ hắn. “Ừm.” Dịch Thừa nghĩ thầm rằng, nha đầu kia tám phần lại muốn làm rachuyện không bình thường chúc mừng sinh nhật hai mươi ba tuổi đây. Hắncảm thấy được ngày đó hắn nhất định rất xui xẻo . “Thật tốt quá!” Cổ Dĩ Tiêu hung hăng hôn hắn một chút,sau đó sôi nổi rời khỏi. ☆★ Nhưng mà tất cả không thuận lợi như vậy. Sinh nhật ngày đó,Cổ Dĩ Tiêu ngồi ở trong phòng ăn đợi Dịch Thừa hai tiếng,gọi hắn nhiều cuộc điệnnhưng hắn không có tiếp, cũng không có gửi tin nhắn trả lời. Cổ Dĩ Tiêutự mình gọi một món cá,yên lặng ăn.Mấy ngày qua cô quả thật bị người taquên lãng,thầm nghĩ tìm một người mừng sinh nhật với mình,người đó chính là Dịch Thừa.Sinh nhật mấy năm trước đều là cùng người nhà ăn mừng, anh trai Cổ Dĩ Sênh làm một bàn ăn thật lớn, ba ba sẽ mua một cái bánhsinh nhật cho cô. Hôm nay người nhà hỏi cô ăn mừng sinh nhật ra sao,cônói sẽ đi với bạn để cho bọn họ chăm sóc tốt tiểu Điểm. Dịch Thừa tại sao còn chưa có tới? Hắn trước kia cũng không muộn . “Tại sao cô đơn như vậy nha?” Một người ngồi xuống ở đối diện cô, trong tay cằm một ly rượu đỏ. “Là anh?” Cổ Dĩ Tiêu nâng mặt,chỉ thấy Hoàng Gia Phú nhếch khóe miệng, vẻ mặt hứng thú nhìn cô. “Anh cũng một người sao?” Hoàng Gia Phú thi tình thoáng cái bộcphát,“A! Nhân sinh, luôn là tịch mịch và cô độc lặng lẽ đi về phíatrước, giống như nến đỏ lệ nóng, giống như đêm tối hừng đông! Ban đêmchúng ta cùng nhau an ủi linh hồn cô đơn!” Cổ Dĩ Tiêu vỗ tay tượng trưng vài cái. “Tôi nhớ rõ hôm nay cũng là sinh nhật của cô?” Hoàng Gia Phú nhấtloát lưu hải, thâm trầm nhìn Cổ Dĩ Tiêu,“Chúng ta sinh cùng năm,tôi vẫnchưa quên.” “Cho nên anh cũng tới chỗ này chúc mừng?” Cổ Dĩ Tiêu trong lòng thầmthan, tại sao lại gặp “mối tình đầu” ở chổ này, sớm biết như vậy cô đãđổi tiệm ăn khác. “Không,em quá nông cạn .” Hoàng Gia Phú lắc đầu,“Tôi sinh là mộtngười bình thường,chết cũng là một người bình thường, sinh nhật có cáigì đáng chúc mừng đâu?” Tay phải ấn lên ngực,tay trái đưa về phíatrước,tựa như trong sách lịch sử tư thế kinh điển của Lenin,“Tôi đến nơi này để nhớ lại, nhớ lại tôi trải qua hai mươi ba năm thời gian, đã cóbao nhiêu người vội vã đi qua đời tôi nhưng chỉ có vài người lưu lại ấnký trong lòng tôi?” “Mỗi người đều lưu ấn ký trong tim,cậu coi chừng mắc bệnh tim đấy nhá.” Cổ Dĩ Tiêu giội nước lạnh cho hắn. “Ai ya, nổi buồn của ta, một người bình thường làm sao có thể hiểuđược ?” Hoàng Gia Phú đấm ngực dậm chân, than thở người khác nông cạn và cuộc đời thâm trầm của mình. “Tiên sinh,món mì Italy của ngài.”Người phục vụ đưa lên bửa cơm, lập tức chứng minhHoàng Gia Phú cũng là một người thường thôi. Hoàng Gia Phú có thể cũng ý thức được điểm này, vì thể hiện hắn không phải là người bình thường, hắn lập tức đứng đắn nói:“Xin lấy giúp tôimột cái đũa và một cái thìa, cám ơn.” Người phục vụ sửng sốt,sau đó lập tức đáp ứng, xoay người đi lấy chiếc đũa và thìa đến. Hoàng Gia Phú gật gật đầu, dùng cái miệng nhỏ nhắn giống Lâm Đại Ngọc nói với người phục vụ “Cám ơn”. Cổ Dĩ Tiêu xấu hổ nhìn Hoàng Gia Phú dùng chiếc đũa trộn mì giống như trộn cát,trộn tương lẫn vào nhau, trước dùng chiếc đũa gắp lên mấy cọng mì, một vòng một vòng đặt ở trong thìa, sau đó chậm rãi đưa vào cáimiệng anh đào nhỏ nhắn. Hoàng Gia Phú không phải người bình thường cuốicùng có kết luận nói:“Rõ ràng chỉ cần hai cái đũa là có thể giải quyếtmọi việc, vì sao lại dùng nĩa ăn ?” Ngay lúc Cổ Dĩ Tiêu bởi vì nhìn Hoàng Gia Phú dùng cách đặc biệt ănmón pháp cô dường như quên cuộc hẹn với Dịch Thừa, điện thoại Dịch Thừa gọi đến. Cổ Dĩ Tiêu bĩu môi,tiếp điện thoại. “…… Dĩ Tiêu, em ở nhà ăn sao?” Dịch Thừa dường như rất mệt nhọc. “Đúng.” Cổ Dĩ Tiêu rầu rĩ trả lời một câu. “Xin lỗi, anh……” “Tới không được vì sao không nói sớm?!” Cổ Dĩ Tiêu vỗ cái bàn làmHoàng Gia Phú sợ tới mức bị món Italy làm sặc,điên cuồng ho khan,ho đếnmột cọng mì Italy từ mũi hắn rơi ra. “Cha anh đột nhiên bị tắc nghẽn cơ tim cấp tính, hiện tại anh đang ởbệnh viện.” Dịch Thừa thở dài một hơi,“Anh buổi chiều nhận được tin tức, không kịp nói cho em, lập tức ngồi xe quay về thành phố F, trực tiếpđến bệnh viện……” “Vậy ba anh không có việc gì chứ? Hiện tại thế nào ?” Cổ Dĩ Tiêu lập tức không được tự nhiên. “Bác sĩ vừa đến nói tình huống có chút không ổn định.” “Nhất định không có việc gì,anhkhông nên lo lắng.” Cổ Dĩ Tiêu an ủinói, bỗng nhiên lại vỗ cái bàn,“Bảo anh đừng lo lắng,anh nhất định sẽ lo lắng. Như vậy đi, ngày mai là thứ bảy,em hiện đón xe đến thành phố Fcùng anh chờ tin tức của ba anh. Được không?” “Dĩ Tiêu……” Dịch Thừa mệt mỏi trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt,“Cámơn. Bất quá không được,hiện tại quá muộn,nếu em muốn đến ngày mai ngồixe đến.” Cổ Dĩ Tiêu dường như lệ nóng doanh tròng,“Không nghĩ tới anh quan tâm em như vậy…..” “Em đừng hiểu lầm.” Dịch Thừa lập tức sữa đúng lại,“Anh sợ em ảnh hưởng tài xế lái xe, hại một người một xe.” Hỗn đản! Trong lòng Cổ Dĩ Tiêu thầm mắng,“Anh yên tâm,em bảo tài xế nhà đưa em đi, được không?” “Vậy được rồi. Bảo tài xế lái xe cẩn thận một chút.” “Được rồi.” Cổ Dĩ Tiêu treo điện thoại,nhìn thoáng qua Hoàng Gia Phúchậm rãi ăn, theo tốc độ ăn của hắn, đại khái có thể ăn vài tiếng đồnghồ.“Hoàng Gia Phú, em đi trước,em đi tính tiền,anh từ từ ăn nha.” Côphất tay xoay người rời khỏi chỗ ngồi. Hoàng Gia Phú vừa nghe như thế,vội kêu to một câu:“Em đi trả tiền? Vậy gọi thêm cho anh một phần Italy nha!” ☆★ “Dịch Thừa,con gọi điện cho ai?” Mẹ Dịch ngồi ở bên người,những lời hắn nói bà đều nghe rõ. “Bạn gái của con.” Mặt Dịch Thừa không đổi sắc. Mẹ Dịch rõ ràng lắp bắp kinh ngạc,“Tại sao cho tới bây giờ còn chưa có nghe con đề cập qua?” “Lúc trước còn chưa có xác định quan hệ.” Dịch Thừa thở sâu,“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra,con hy vọng kết hôn với cô ấy.” “Chỉ hy vọng ba con ông ấy có thể tỉnh lại,chính mắt trông thấy người con dâu của chúng ta.” Nói xong khóe mắt ươn ướt,lo lắng nhìn người nằm trên giường bệnh. Dịch Thừa ở trước mặt mẹ mình vẫn là một thanh niên mẫu mực,hắn chậmrãi đem chuyện giữa mình và Cổ Dĩ Tiêu nói cho mẹ hắn nghe,dĩ nhiên chegiấu một ít chuyện kết giao giữa hai người bọn họ,hết sức tìm chút ưuđiểm làm Cổ Dĩ Tiêu dịu dàng,nhu thuận một chút.Trên thực tế…… Dịch Thừa đối với Cổ Dĩ Tiêu không có gì tin tưởng, mẹ hắn ở trong trường học cótiếng là nghiêm khắc, không biết đối với con dâu có phải cũng nghiêmkhắc giống học sinh mình hay không. “Luận điều kiện gia đình, gia đình cô ấy và chúng ta xem như môn đăng hộ đối, nhưng mà thân phận của cô ấy và con hơi nhạy cảm.”Mẹ Dịch suynghĩ một hồi rồi nói:“Mẹ cho rằng con ở trong trường học vẫn bảo trìbình thường, tận lực đợi đến khi cô ấy tốt nghiệp ,không nên nói toạtra.Con hẳn là biết, nếu việc này bị truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng đến vấn đề tác phong, danh tiếng của con ở trong trường sẽ chịu ảnh hưởng,nhiều khi còn ảnh hưởng đến sự nghiệp của con.” “Con sẽ chú ý.” Chờ đợi chồng mình vượt qua giai đoạn nguy hiểm phải mất một khoảngthời gian, mắt thấy điểm haitiếng chuông vào nửa đêm,hai mắt chồng mình nhắm nghiền, không có dấu hiệu thức tỉnh. Cổ Dĩ Tiêu hẳn là đang nhanh từ thành phố X đến thành phố F, đại khái lộ trình mất bốn tiếng đồng hồ. Dịch Thừa đi toilet rửa mặt,lúc trênđường quay về phòng bệnh, y tá chạy tới nói cho hắn biết,“Tiên sinh,chahắn đã tỉnh, đã thoát khỏi nguy hiểm.” Dịch Thừa nhẹ nhàng thở ra, nóilời cám ơn, đang muốn tiến đến phòng bệnh chợt nghe vài y tá nghị luận : “Vào lúc này dễ dàng xảy ra tai nạn xe cộ nhất, may mắn hôm nay trách nhiệm phần lớn là bác sĩ khoa ngoại,tất cả mọi người đều chuẩn bị đónngười bệnh.”“Là xe vận tải sao?”“Không, là xe tư gia.Đang đi vào nơinày thì bị tung,hình như là từ thành phố X đi tới. Nghe nói rất thảm,một chiếc xe thật tốt lại bị đâm thành không ra hình dạng,người ở bêntrong phỏng chừng mất mạng. Tôi thấy nên trực tiếp kêu xe hoả táng điđến hiện trường thì tốt hơn.” Không lòng dạ nào nghe các cô nói chuyện phiếm Dịch Thừa bỗng nhiên dừng lại bước chân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]