30 phút trước.
Bảo Trân không ngừng cắn móng tay mình, vì thật sự để mà nói cô hoàn toàn không có một chút an tâm nào, hơn nữa Bảo Trân là một người không bao giờ tin vào vận may, trừ khi là họ đang đi trên con đường mà ai đó đã vẽ sẵn nên mới có thể suôn sẻ như vậy.
- Bác tài à, không thể đi nhanh được sao.
- Cháu thông cảm, đường xá giờ này là lúc mọi người tan ca nên đông lắm, từ nãy là bác đã chạy nhanh hết mức có thể rồi.
Tinh … tinh.
- Alo, Bảo Trân
- Mình đây.
- Trời ơi, cậu đã đi đâu vậy, mau mau về đi.
- Có chuyện gì sao?
Phản xạ đầu tiên của Bảo Trân khi nghe thấy lời nói của Thôi Tử Cách là bóm chặt váy, từng lời nói của Tử Cách như sét truyền ban tai, điều cô lo nhất không ngờ cũng đã đến. Mạc Cao Kì hiện giờ đã về biệt thự.
- Không phải lúc cậu và mình lén xem thời gian biểu thì hôm nay cậu chủ sẽ về muộn sao?
- Mình cũng không biết nữa, nhưng bây giờ tình hình có vẻ căng lắm.
- …
- Cậu chủ vừa về đã chạy một mạch lên phòng để tìm cô chủ, Bảo Trân, không lẽ cậu đi cùng cô ấy sao, nếu đi cùng thì mau mau bảo cô ấy về đi, cậu chủ còn đập phá đồ nữa, quản gia không thể nào ngăn nổi luôn ấy.
- Tử Cách, cậu tìm cách níu chân câu chủ được không?
- Trời ơi, cậu điên sao, mình chỉ là người bình thường có một mạng thôi, đâu phải thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680624/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.