Quản gia người làm gì vậy? 
Cao Kì rống lên, chính xác là rống lên với một giọng hét cực kì bất mãn, pha chút hình ảnh đứa con đã làm sai chuyện gì và bị mẹ bắt tại trận. 
- Còn vô tội sao, ta ta đã thấy hết rồi, con dám tùy tiện dẫn phụ nữa về nhà, chuyện trong xe ta cũng đã thấy hết rồi. 
- Bọn con chỉ hôn thôi mà. 
- Chỉ hôn thôi ư, trời ơi, con như vậy Hạ Vy nó biết làm thế nào bây giờ. 
Quản gia nói lớn với một giọng nói vô cùng uy quyền, hình như là bà đã có sự hiểu lầm ở đây, Cao Kì méo mặt, lộ rõ sự vô tội, hắn quay đầu nhìn thì đấy Hạ Vy đã nép vào mình mà cười, sao cô lại không phân bua cho hắn. Cao Kì vô tội thật mà. 
- Quản gia, người nghe con nói được không? 
- Vậy mà ta cứ tưởng con lo lắng cho Hạ Vy lắm khi thấy tình trạng của con mấy ngày trước, nhưng bản tính trăng hoa vốn đã ăn sâu vào máu rồi nhỉ, vui lắm sao, hết Diệp Ân rồi đến ai đây. 
Khi quản gia vừa nhắc đến tên Diệp Ân, Mạc Cao Kì hét lên, một phần vì hắn thấy dụng ý trong câu của quản gia sẽ khiến ai đó hiểu lầm, hơn nữa người đằng sau đã cấu hắn một cái rất đau vào phần eo, cuộc tranh cãi của hắn và quản gia khiến mọi người trong nhà chú ý đến, nhưng họ để ý rằng có vẻ hôm nay thiếu gia của họ có vẻ tâm trạng rất tốt, mấy ngày trước khi về nhà khuôn mặt hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680621/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.