mẹ ơi, dài gần 3600 chữ ạ. chưa bao giờ dài đến trên 300 lun 
**************** 
Giây phút chia ly. 
Năm năm trước... 
- Huhu không đâu, Hạ Vy chị đừng bỏ bọn em mà... 
- Hạ Vy tại sao con... 
Hạ Vy không ngờ bản thân đã cố gắng bịt đầu ai ngờ lại hở đuôi. Đúng là chuyện đến nước này cô khó mà có thể chối từ và giấu diếm. 
- Vú Nuôi con xin lỗi, các em chị xin lỗi, lần này là chị quyết định,một lòng mong tất cả được hạnh phúc, dù là hi sinh tuổi xuân, dù là bán đi cái thuần khiết. 
- Hạ Vy con nói gì vậy. 
- Không, không Hạ Vy chị nói gì vậy. Bọn em muốn chị cơ... 
Nhưng đứa trẻ cố cắn răng nén tiếng khóc, nước mắt cứ thể ròng rã chảy không ngừng, ánh mắt chúng lấp ánh hình ảnh người chị thân thương, lớn lên cùng chúng từ bé đến lớn, người chị như người mẹ chăm chút từng tí, bao bọc và bao dung cho mọi tội lỗi, như người bạn luôn ở bên sẻ chia mọi khó khăn. Những đứa nhỏ thấy anh chị lớn hơn khóc thì khóc theo, còn những đứa trẻ đủ để hiểu chuyện, đủ để hiểu ngày mai chị chúng sẽ phải rời chúng mà đi, đủ để hiểu rằng sẽ không biết được bao giờ mới có hai chữ đoàn tụ, và phải biết đến bài học tự lập và mạnh mẽ vì giờ không ai có thể đủ sức mạnh như một thiên thần có thể giang tay bao bọc lấy chúng nữa. Cái giá phải trả là chiếc cánh ấy sẽ bị chặt đi mãi mãi. Rỉ máu thì cũng đậy lắp bởi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680603/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.