Sáng tinh mơ, ánh nắng le lói chiếu qua tấm rèm mỏng bay phất phơ phản lên đôi uyên ương vẫn đang say giấc nồng. Nắng chiếu lên tâm lưng trần trắng nõn của Hạ Vy, thân thể bé nhỏ yên vị núp trong lồng ngực to lớn màu đồng rắn chắc đến mê người của Mạc Cao Kì. Nghe tiếng chuông kêu, đôi mày hắn nhíu lại, bàn tay đang ôm chặt người con gái xinh đẹp lười biếng mò mẫm tắt chiếc đồng hồ. Hắn vò đầu mình, lim dim nhìn chiếc cửa sổ, đầu vừa ngóc dậy là gục xuống. Ánh mắt liền rơi trên cô gái vẫn ngủ ngon cạnh mình, hắn nở nụ cười càng in đậm trên môi, quay người đối diện cô, Cao Kì chỉ lặng lẽ nhìn khuôn mặt trắng sữa, thoát tục, tinh khiết của cô. Đôi lông mày thanh thoát, thêm hàng mi cong dài như cánh quạt khẽ rung, đôi môi mềm mịn như cánh hoa mở hờ, thở ra những hơi thở đều đặt, tay hắn nhẹ nhàng vuốt những lọn tóc mượt mà vương trên má. Hạ Vy bỗng cựa người, cô lim dim nhìn tên to xác trước mắt rồi uể oải nhắm chặt lại, tay đang ở eo hắn di chuyển kéo chăn cuộn mình, như một cục bông ấm áp tròn vo chỉ để lộ ra khuôn mặt như đứa trẻ lên ba.
Cao Kì không kìm được lòng mà phát ra tiếng cười nhỏ, bàn tay véo má cô một cái. Ngay lập tức đôi môi của cô đã bĩu lại, biểu cảm khó ở đầy hài hước, chỉ khiến người đối điện muốn trêu hoa ghẹo nguyệt. Song, hắn cười trừ, vòng tay mạnh mẽ như sắt thép kìm cô chặt bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-nhat-vo-yeu-cua-tong-tai/1680585/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.